"Hóa ra “mẹ hiền sinh ra con hư” chính là lý do khiến hai huynh đệ cùng một mẹ sinh ra lại có phẩm tính khác biệt một trời một vực. Nghe Phu nhân nói những câu này, ta càng không thể cầu xin giúp Tạ Lăng Triều được nữa. Rời xa Phu nhân, được rèn luyện trong quân đội, nói không chừng hắn còn có thể được cứu vãn, dù sao cũng có chút tình nghĩa thuở nhỏ, ta không thể hại hắn."
Nói rồi, ta quay người bỏ đi.
Để tránh nảy sinh chuyện ngoài ý muốn, Tạ Lăng Triều sẽ bị đưa đến Tây Bắc trước khi ta và Tạ Tuyết Triều thành hôn. Nhưng ta không ngờ rằng dù bị quản thúc nghiêm ngặt, hắn vẫn có thể trốn khỏi Tạ phủ, chặn đường ta khi ta đang sắm sửa đồ trang sức.
Chỉ cần nhìn y phục nô bộc trên người hắn, ta lập tức biết chuyện này không thể thiếu sự nhúng tay của Tạ Phu nhân.
Anan
Ta thoáng do dự rồi vẫn quyết định nói cho rõ ràng với hắn.
Dưới sự hộ tống của vài a hoàn và gia đinh cường tráng, chúng ta bước vào gian phòng sang trọng trong quán trà. Tạ Lăng Triều bị ngăn lại ở vị trí xa nhất, không được phép lại gần ta quá năm bước.
"Trong này có người của Tạ Tuyết Triều đúng không?"
Hầu Phu nhân nói không sai: hắn đã tiều tụy đi rất nhiều, khuôn mặt trắng bệch, hắn nở một nụ cười mỉa mai.
"Hắn là huynh trưởng của ngươi.”
"Huynh trưởng?" Tạ Lăng Triều giật giật khóe miệng rồi bỗng nhiên mạnh tay ném chén trà xuống đất khiến nó vỡ tan tành: "Huynh trưởng cướp phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-chau/4897598/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.