Khi Giản Thịnh Nam trở về Giản gia thì đã là 7 giờ tối.
Nếu là thường lệ, anh sẽ trở về phòng tắm rửa sạch sẽ, ăn tối, sau đó mới bắt đầu xử lý công việc. Nhưng hôm nay, anh không đi thẳng vào nhà lớn mà rẽ sang một hướng khác.
...
Lúc này ở nhà sau, Doãn Niệm đang ngồi học bài trên giường, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc.
Có một lúc, cô chợt nghe được tiếng bước chân truyền tới. Cô vội đặt tài liệu sang một bên, tiếp tục lắng tai nghe.
Tiếng bước chân mỗi lúc càng gần hơn, đến trước cửa thì dừng hẳn.
Doãn Niệm trong tư thế cảnh giác đặt một chân rồi hai chân xuống mặt đất. Hiện tại cửa đã được gài chốt nhưng cô vẫn cảm thấy vô cùng bất an.
Chỗ cô đang đứng chỉ cách cánh cửa vài bước chân, Doãn Niệm cẩn thận tiến lại phía đó, khẽ áp tai vào cánh cửa.
"Doãn Niệm, mở cửa!"
Giọng nói người đàn ông bất ngờ cất lên khiến Doãn Niệm không khỏi giật mình. Sau khi nhận ra kia chính là giọng nói của Giản Thịnh Nam, cô không so lợ nữa mà chuyển qua chán ghét.
"Tìm tôi làm gì?" Doãn Niệm không mở cửa, giọng nói có phần cáu gắt.
"Tôi nói em mở cửa."
Doãn Niệm kiên quyết nói: "Không mở!"
Dứt lời, cô nhanh chóng trở về giường, nằm xuống trùm chăn kín mít.
Giản Thịnh Nam không nói thêm một lời nào, đôi mắt vốn sắc lạnh giờ lại thêm phần nguy hiểm, đôi chân thon dài lùi lại mấy bước.
Cánh cửa có phần lỏng lẽo, anh không cần dùng quá nhiều lực cũng đủ làm nó đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-vung-kiem-soat/213178/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.