Sáng hôm sau, Doãn Niệm dậy từ rất sớm để chuẩn bị đến trường.
Khi cô vào lớp thì mọi người đã có mặt đông đủ, do cô phải đi bộ đến trường nên có hơi chậm trễ một chút.
Lúc này trong lớp đang bàn tán sôi nổi về cái chết của thầy giáo thể dục, vừa nhìn thấy Doãn Niệm đang cúi mặt đi vào, một nhóm nữ sinh liền chạy đến lôi kéo cô cùng tham gia.
"Nghe nói hôm đó lúc thầy Quách bị bắn thì cậu cũng có mặt. Nè, cậu kể lại chi tiết một chút đi!"
"Phải đó. Bọn tớ rất tò mò."
"Giữa thầy Quách và người anh trai cùng cha khác mẹ với cậu rốt cục có hiềm khích gì thế?"
Lớp học lại một phen nhốn nháo, trước đó là Giản Tiêu Niên, bây giờ thì đến lượt cô bị ép cung.
"Tôi không có nghĩa vụ phải trả lời những câu hỏi vớ vẩn này!"
Dứt lời, Doãn Niệm lạnh lùng đứng dậy rồi trở về chỗ ngồi của mình.
Trước nay cô vẫn không hoà đồng như vậy, bọn họ thường ngày xúc phạm, hành hạ cô, hôm nay lại vây quanh cô hỏi hang đủ thứ. Thật đúng là một lũ lắm chuyện!
Doãn Niệm nhanh chóng ngồi vào chỗ của mình, mở ba lô lấy tập sách cho tiết học đầu tiên, nào ngờ lại bị Giản Tiêu Niên buông lời xỉa xói.
"Hôm qua được tặng giày mới, hôm nay lại có điện thoại mới. Doãn Niệm, mày phát tài rồi!" Giản Tiêu Niên ngồi trên cô một cái bàn, tuy rằng cô vẫn luôn để điện thoại ở trong ba lô nhưng vẫn bị cô ta soi ra được.
Khuôn mặt của Doãn Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-vung-kiem-soat/213179/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.