- Tuyết Nhàn, nhanh cái chân lên. Sao cô lề mề như vậy hả?
Quản lí thúc giục cô như xối xả. Làm việc ở quán Bar cũng đã mấy ngày. Kể từ hôm đó cô không còn gặp Cố Phàm nữa. Mà cô cũng không bận tâm cho lắm. Anh là bác sĩ, thời gian lớn toàn ở bệnh viện nên chắc cũng chẳng gặp được cô.
Rõ ràng trong hợp đồng quản lí đưa cho chỉ là tiếp tân. Vậy mà làm được mấy buổi lại khiêm luôn công việc dọn dẹp. Thời gian làm theo ca từ 7 giờ tối đến 12 giờ đêm thôi nhưng mỗi lần cô về tới nhà là lại lăn ra ngủ như chết vì mệt.
- Quản lí, tôi nhớ trong hợp đồng tôi kí rõ ràng chỉ là tiếp tân thôi. Dọn dẹp cho khách thì là công việc của người khác chứ?
- Ở đây tôi là quản lí hay cô là quản lí? Không làm được thì nghỉ đi.
Nghe anh ta tức giận như vậy, cô chỉ lặng lẽ làm theo. Cố Phàm nói quản lí là bạn anh. Chắc anh cũng không biết tên quản lí xấu xa này. Có cơ hội cô phải nói chuyện với anh không nên tin tưởng người bạn này. Anh ta chỉ là một tên tham tiền, không xứng làm bạn với Cố Phàm.
Trên tay của Tuyết Nhàn là một khay rượu, quản lí bảo cô mang lên tầng 3 cho khách. Đi qua vài người nhân viên nữ trong quán, bọn họ nhìn cô bằng con mắt khinh bỉ cười nhạo. Tuy bọn họ nói thầm với nhau nhưng thính giác của cô rất tốt, có thể nghe được câu chuyện của bọn họ.
- Nhìn con nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-voi-chong-cu/253465/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.