Tuyết Nhàn bị đám côn đồ lôi lên tầng cao nhất của quán Bar. Cả căn phòng tối om không ánh sáng. Cô ngồi thu mình nép vào cạnh một cái ghế. Chắc cô đã sai thật rồi. Sai khi tin Cố Phàm là người tốt. Tại sao chứ? Cả đời của cô chưa được ai chịu hi sinh để cứu, Cố Phàm là người đầu tiên. Anh đem đến cho cô hy vọng xong lại thẳng thừng dập tắt nó.
Cô lại khóc. Từ nhỏ tới lớn cô luôn luôn ở một mình, không ai quan tâm cả.
Bất giác, trong đầu của Tuyết Nhàn hiện lên hình ảnh của Cố Mặc... anh em họ... toàn những kẻ dối trá!
Không biết đến bao giờ, cửa phòng đột nhiên mở ra. Ánh sáng chiếu vào khiến cô hơi chói mắt. Ngay lập tức, đèn điện trong phòng được ai đó bật sáng trưng lên. Mà người đang đóng cửa kia lại là Cố Phàm. Anh đi đến chỗ của cô. Đứng từ trên cao nhìn xuống, hai tay thản nhiên đút túi quần.
- Tại sao lại làm vậy? Tôi có thù oán gì với anh?
- Cô là người phụ nữ của Cố Mặc.
- Tôi và anh ta đã ly hôn rồi! Không còn bất cứ quan hệ gì nữa!
Cố Phàm nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Tuyết Nhàn. Từng ngón tay thon dài của anh vuốt nhẹ lên mái tóc cô nhưng cô lại quay mặt đi né tránh.
Ngay lập tức Cố Phàm tức giận, một tay bóp lấy cổ của cô. Tay còn lại đè cô xuống dưới thân.
- Cô tưởng Cố Mặc không quan tâm đến cô sao? Anh ta yêu cô nên mới đích thân tới New York này!
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-voi-chong-cu/253466/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.