Từ công ty chạy về nhà không đến nửa tiếng nhưng Đàm Thơ lại tốn một tiếng đồng hồ.
Mở cửa nhà, Đàm Trăn đang ngồi trên sofa, cúi đầu lật một quyển sách dày.
Làn da cô trắng nõn như bước ra từ trong tranh, Đàm Thơ có thể nhìn thấy cái cằm nhọn của Đàm Trăn.
Chị gầy, Đàm Thơ nghĩ thầm.
Từ trước, Đàm Thơ đã biết chị gái mình rất xinh đẹp, luôn có thể cướp đi sự chú ý của mọi người, làm người ta theo bản năng ngừng thở.
Nhìn thấy cô đến , Đàm Trăn bình tĩnh giương mắt nhìn về phía cô.
Đã mấy tháng rồi Đàm Thơ chưa gặp Đàm Trăn, cô nhạy bén cảm giác được Đàm Trăn có gì đó không đúng.
Ở trong mắt cô, người chị gái ngây thơ yếu đuối kia trong một khoảng ngắn đã thay đổi rất lớn.
Cô đã chuẩn bị kỹ càng đón nhận sự la mắng của Đàm Trăn, nhưng Đàm Trăn chỉ nhẹ giọng hỏi cô:"Muốn ngồi xuống nhìn không?".
Đàm Thơ không có hứng thú.
Đó là một cuốn ảnh gia đình, thật ra mà nói thì đó chính là ảnh trưởng thành của cá nhân Đàm Trăn. Trước đây Đàm Thơ không thích chụp ảnh, ba mẹ càng không muốn cô chụp , vì thế nên cô chỉ biết tránh ở một bên nhìn chị gái được chụp những tấm hình đẹp.
Còn bản thân cô có ít ỏi vài tấm hình, đó là do Đàm Trăn kéo cô , muốn chụp ảnh chung với cô.
Lúc này ánh mắt Đàm Trăn rơi vào những tấm hình đó, ngón tay cô rút ra từng tấm hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569494/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.