Cố Dĩ Nguy nhìn thấu cô ta,nhưng không phản ứng, chỉ gật đầu:"Lâu rồi không gặp".
Hồ Vận Dung cố ý nhìn không ra Cố Dĩ Nguy lạnh lùng,liếc nhìn Đàm Trăn,nói:"Tình cảm của hai người còn tốt như vậy, thật khó tin được".
"Cậu còn độc thân?".
"Ừm,sao có thể giống như hai người,nhiều năm rồi vẫn còn ở bên nhau,thật hâm mộ nha" Hồ Vận Dung cười nhẹ, mang theo nửa thật nửa giả.
Đàm Trăn ở một bên cười khách khí.
Từ trước đến nay, Đàm Trăn là người hoạt bát, thân thiện, nếu chán ghét người khác thì không có. Nhưng Hồ Vận Dung chính là người đầu tiên cô ghét.
Khi đó Hồ Vận Dung cao ngạo, xinh đẹp, muốn làm gì thì làm.
Đàm Trăn lúc đó rất hâm mộ, cũng thiệt tình xem cô ta như bạn bè.
Vì vậy cuối cùng chuyện đó xảy ra, cô không thể chấp nhận được.------------------------
Chuyện cũ đó mọi người đều biết nhưng lại giấu trong lòng.
Hồ Vận Dung không nhắc lại, Cố Dĩ Nguy vỗ về nắm tay Đàm Trăn.
Đồ ăn được mang lên, mọi người đều hướng nhau nâng ly.
Vài người bạn cũ nói chuyện với Cố Dĩ Nguy, hắn cũng đáp lại.
Không khí rất hài hòa.
Cố Dĩ Nguy thấy Hồ Vận Dung có chút bất thường.
Cô ta ngồi ngay ngắn, thần thái lười biếng, hai chân thon dài có chút vặn vẹo.
Lông mi của cô ta chớp chớp, khóe mắt ửng đỏ.
Thấy Cố Dĩ Nguy nhìn mình, cô ta tự nhiên mà mở miệng:"Nhìn cái gì? Phát hiện ra bạn gái cũ xinh đẹp à? Chậm".
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569410/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.