Vợ của hắn rất đáng yêu và ôn nhu. Lúc hắn gặp cô ấy là khi hắn 15 tuổi.
Lúc đó, vợ hắn còn nhỏ, da dẻ trắng nõn,tính trẻ con và ngây thơ của thiếu nữ vẫn còn, đang cùng một chú chó con chơi đùa.
Vợ hắn thích chó, nhưng chó lại không thích cô. Chuyện xưa chính là ở nơi này bắt đầu.
Bé Đàm Trăn cố gắng sờ đầu của chú chó, chú chó lại nghiêng đầu,không cho bé sờ.
Bé Đàm Trăn tức giận đến đổ mồ hôi.
Hắn ở một bên cười, sau đó đi ra ôm chú chó của mình lên, nhìn về phía bé Đàm Trăn:"Em muốn sờ đầu của nó, đã hỏi qua chủ của nó chưa?".
Bé Đàm Trăn ngẩng đầu, mặt đỏ bừng.
Hai người đều cười lên.
Nhưng một bên là cười vì khó xử, một bên là thấy buồn cười.
Cố Dĩ Nguy đã không nhớ tới thời tiết của hôm đó là gì, liền chú chó mà mình thích cũng quên.
Chỉ nhớ rõ bé Đàm Trăn ngày hôm đó, đỏ bừng cả khuôn mặt , mà ánh mắt của hắn lại chưa rời bé Đàm Trăn.
--------------------
"Tiên sinh" Bên cạnh truyền đến tiếng củ Chu Mạt.
Hắn thu lại nụ cười, nhìn về phía tình nhân.
Chu Mạt đưa điện thoại đang đổ chuông cho hắn, hiển thị người gọi là"Trăn Trăn".
Hắn duỗi tay lấy điện thoại, đi vài bước nghe điện thoại.
Chu Mạt ở một bên nhìn.
Thật ra, cô đã sớm thu thập xong, định kêu hắn, nhưng lại thấy hắn đang ngẩn ngơ.
Đây là một chuyện hiếm gặp.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569407/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.