Dù sao cũng là lần đầu, hắn đưa cô ra bên ngoài, mặc dù làm tình ở trong xe, hắn thao cô mạnh như vậy, xe sẽ lắc lư, lỡ bị người nhìn thấy...
Chu Mạt nghĩ vậy, tiểu huyệt ở dưới càng chảy nhiều dâm thủy, theo côn thịt ra ngoài, làm cho ghế ướt một mảng, rất nhanh tiểu huyệt co lại, Chu Mạt run rẩy cao trào.
Cố Dĩ Nguy cảm nhận được côn thịt bị tiểu huyệt gắt gao bao bọc, sau đó cúi đầu, cắn núm vú nữ nhân , dùng lưỡi liếm xung quanh.
Giống như lần trước, Đường Thiên San dùng cặp vú lớn kia, mang đến cho hắn, khoái cảm khác biệt. Bây giờ, Cố Dĩ Nguy cực kì có hứng thú với vú, chơi núm vú đến xước da,sau đó ăn thịt vú, làm cho thịt vú , dính đầy nước miếng.
Chu Mạt đáng thương, tiểu huyệt vừa mới cao trào, cặp vú bị chơi đùa đến sưng đỏ.
Hắn thao tư thế này mệt mỏi, liền đẩy ngã cô ngồi lên ghế, côn thịt một khắc cũng không rời khỏi tiểu huyệt.
Nam nhân đè lên Chu Mạt, côn thịt dưới háng cắm vào không ngừng. Hắn một tay nắm tóc của cô, một tay vân vê cặp vú sưng đỏ của cô.
Một lần, một lần thao Chu Mạt đều rất nhanh, cả người Chu Mạt đều là mồ hôi, thân thể mỏng manh bị thao thành màu hồng phấn, cả người giống như tôm chín, toàn thân đắm chìm trong tình dục.
Cố Dĩ Nguy cũng không tốt gì, đôi mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Chu Mạt, có chút thất thần, hình như là nhìn cô nhưng lại không phải.
Nếu như, biểu cảm ấy..... có ở trên gương mặt khác......
Một lúc sau, nam nhân cắm vài cái,phun ra tinh dịch.
Cố Dĩ Nguy nằm trên thân thể của Chu Mạt, lúc này, vang lên tiếng rên rỉ sau khi cao trào.
Chu Mạt nhìn nguời nam nhân,côn thịt còn không rời tiểu huyệt, cô cảm thấy tiên sinh hôm nay, đặc biệt hưng phấn.
Sau đó, nam nhân hồi phục lại, rút côn thịt ra, tinh dịch theo đó ra ngoài chảy xuống ghế, làm cho ghế đã ướt nay lại ướt nhiều hơn.
Chu Mạt mở túi xách, lấy khăn ướt ra, tự lau thân thể của mình.
Cố Dĩ Nguy thu thập phía dưới xong, mở cửa xe đi ra ngoài, cho Chu Mạt thời gian điều chỉnh.
Là một đêm, gió lạnh.
Xe đỗ ở một chỗ, rất ít người qua lại, phía trước chính là con sông, đi thêm nữa là thành phố.
Cố Dĩ Nguy đốt một điếu thuốc, dựa vào xe,nhìn phong cảnh của thành phố.
Trên bầu trời, ánh trăng tỏa ra ánh sáng ôn nhu.
Cùng gió nhẹ, làm giảm hơi thở dâm mỹ trên người nam nhân.
Thành phố này, có rất nhiều người bận rộn, cực khổ làm việc, giống như con sông trước mặt, chậm rãi di chuyển, nhưng kiên định không lùi bước, không có gì có thể ngăn cản nó.
Trăng không thể giữ được nó, gió lại không thể dắt nó.
Thành phố này, nhiều người như vậy, bọn họ đang làm gì.
Có lẽ là cả nhà ăn cơm, có lẽ là đôi tình nhân kịch liệt yêu nhau, có lẽ là người trẻ tuổi, bận rộn đêm khuya, cố gắng đẩy nhanh tốc độ, có lẽ là sinh viên đang cố gắng học tập để thi đại học.
Cũng có lẽ là cùng hắn, xảy ra quan hệ vi phạm đạo đức.
Cố Dĩ Nguy nhớ tới vợ của hắn, có thể đang ở nhà vẽ chờ hắn.
Giống như ánh sáng ấm áp , ôn nhu.
Hắn cười.
Lại không biết nghĩ đến cái gì, nụ cười biến mất.
Hắn không biết, ngoại tình đến bao giờ đây, hắn thừa nhận, hắn làm càng ngày càng không biết mệt.
Ánh mắt hắn nhìn con sông trước mặt, thẫn thờ một lúc.
Sông sẽ đổ ra biển.
Còn hắn là cái gì?.
Hắn không biết.
Cũng không cần biết.
Suy cho cùng, hắn cũng chỉ là một người bình thường.
Hắn thừa nhận, hắn có bản tính phóng túng,theo đuổi sự kích thích,tận hưởng tình yêu.
Cái đó và cái hắn yêu vợ của hắn, không có xung đột.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]