Lâm ma ma kéo Lăng Chiêu đang thất hồn lạc phách trở về phòng. 
Lăng Chiêu rơi lệ nói: "Ma ma, thật sự là biểu ca sủng ái Minh thị sao? Nếu như thế, đợi Minh thị sinh hạ trưởng tử, dù là biểu ca còn nhớ rõ mối thù với Minh gia, sợ là cuối cùng cũng sẽ tiếp nhận nàng, đứa bé kia dù sao cũng là hài tử duy nhất của biểu ca. ma ma, có phải hay không những gì biểu ca nói ‘sủng ái Minh thị là để cho người khác nhìn’, căn bản cũng là lừa mình dối người, kỳ thật hắn cũng sớm đã yêu nữ nhân kia?" 
Nàng lấy ngọc bội đeo trên cổ ra, nức nở nói, "Ma ma, lúc ở kinh thành ta nghe nói, hôn ước của biểu ca và Minh thị, cũng không phải là Minh thái hậu cưỡng bức, khi đó Minh thái hậu và đại thần trong triều đều muốn gả Minh thị cho thế tử Tây Phiền vương, là biểu ca lấy ra tín vật, nói là phụ thân Minh thị sớm đã đem Minh thị gả cho hắn. Nếu như, nếu như là sự thật, ma ma, ta sợ sẽ cô phụ kỳ vọng của cô mẫu, là ta vô dụng, không thể để cho biểu ca thích ta, ngược lại mê luyến nữ nhi của cừu nhân." 
nói đến đây, quả thực là nước mắt rơi như mưa. 
trong lòng Lâm ma ma cũng loạn thất bát tao, nhưng Lăng Chiêu bất lực cùng yếu đuối ngược lại làm bà ta chậm rãi trấn định lại, bà ta ôm Lăng Chiêu, vuốt lưng nàng, chậm rãi nói: "cô nương, cô nương đừng có gấp, đường còn mọc ra, đến cùng việc này như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-thich-chi-nu/1471571/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.