Lúc Triệu Thành về nội viện thấy Minh Lạc đang tản bộ trong viện. Chu thái y nói, tuổi Minh Lạc còn nhỏ, xương cốt lại tinh tế, vì để thuận lợi sinh sản, mỗi ngày đều phải đi lại nhiều một chút, cho nên mặc dù bụng càng lúc càng lớn, thân thể cũng càng ngày càng khó chịu, nhưng mỗi ngày Minh Lạc vẫn sẽ đi lại ít nhất một canh giờ.
Nàng rất chờ mong đứa bé này, mong đợi đến mức làm Triệu Thành đau lòng.
Vì đứa bé trong bụng, nàng cẩn thận tỉ mỉ làm theo từng việc Chu thái y phân phó, từng miếng từng miếng ăn đồ ăn mà ngày bình thường nàng không thích, những điểm tâm mà bình thường thích nhất, lại không ăn nửa ngụm.
Triệu Thành nhìn bóng lưng của nàng, lúc này khí tức trên người nàng ôn nhu lại nhã nhặn, ngẫu nhiên nghiêng đầu nói với Thanh Diệp, mặc dù hắn chỉ có thể nhìn thấy một bên mặt, nhưng cũng cảm giác được nàng cười đến mỹ lệ điềm tĩnh, hắn thậm chí có thể cảm giác được dáng vẻ trường tiệp vỗ của nàng.
Làm lòng hắn, không phải ngứa, mà là đau thắt.
Nàng có trí nhớ của kiếp trước, tự nhiên đã sớm biết Thanh Diệp là người hắn an bài bên cạnh nàng, thế nhưng tại lúc nàng còn chưa tiếp nhận hắn, nàng đã đem Thanh Diệp đặt ở bên người, nàng tin Thanh Diệp, cũng không nửa phần oán trách.
Sợ là nàng cũng không tự biết, nàng từ đầu đến cuối đều là một người thiện lương lại rộng lượng, xưa nay sẽ không bởi vì tì vết của người khác mà phủ nhận người khác, luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-thich-chi-nu/1471570/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.