Chương trước
Chương sau
Vân châu thành.
Lâm ma ma cùng Lăng Chiêu đến thành Vân châu từ tháng ba, liền bị Triệu Thành đuổi đến ở cùng tòa nhà với ma ma nhũ mẫu nha hoàn Minh thái hậu và Minh gia người đưa tới, thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, hai người bấm đốt ngón tay tính bụng Túc vương phi càng lúc càng lớn, rất nhanh sẽ sinh sản, thế nhưng ngay cả mặt Túc vương và Túc vương phi các nàng cũng không thấy qua, bởi vậy trong lòng mười phần nôn nóng.
không, phải nói, các nàng đến Vân châu, ngoại trừ ngày đầu tiên gặp Túc vương một lần, từ đầu đến cuối cũng chưa từng thấy Túc vương phi.
thậm chí Lăng Chiêu chưa từng gặp Minh Lạc, nàng chỉ nghe nói Túc vương phi mỹ mạo khuynh thành, nhưng không biết bộ dáng như thế nào.
Triệu Thành để một nha hoàn tên a Á phục thị Lăng Chiêu, nói có chuyện gì thì giao cho a Á làm là được.
Các nàng muốn liên hệ với bên ngoài thì cũng chỉ có thể nhờ a Á.
Lăng Chiêu từng đề cập qua muốn đi Túc vương phủ bái kiến Túc vương phi, bồi Túc vương phi trò chuyện, a Á liền mặt cung kính nói: "cô nương, thân phận ngài đặc thù, vương phi nương nương từ sau khi có thai tính tình liền không tốt lắm, vương gia cố ý phân phó, cô nương vẫn là tránh xa vương phi nương nương một chút, nếu không vạn nhất có cái gì sơ xuất, nô tỳ liền đáng chết vạn lần.”
Lăng Chiêu giật mình. Sơ xuất, là vương phi có sơ xuất, hay là nàng có cái gì sơ xuất?
Nàng nhìn xem a Á nói: "Nếu là muốn bái kiến vương phi, ta sẽ theo tôn ti lễ tiết, tự nhiên không dám va chạm vương phi nương nương,làm vương phi nương nương có cái gì sơ xuất."
A Á nhu nhu cười nói: "cô nương hiểu lầm, vương gia tự nhiên không phải sợ cô nương va chạm vương phi, mà là sợ vương phi tính tình không tốt, đả thương cô nương thôi. cô nương chẳng lẽ chưa nghe nói qua, vương phi nương nương độc đoán chuyên sủng, ỷ sủng mà kiêu, xưa nay không muốn vương gia nạp thiếp, liền là thân phận đặc thù như Ngân Sương công chúa, Vân Na cô nương, còn có một số nữ nhi thuộc cấp của vương gia, vốn là muốn làm trắc phi tiểu thiếp cho vương gia, lại đều bị vương phi nương nương tìm cách đuổi đi sao?"
"cô nương và vương gia thuở nhỏ đính hôn, dạng này đã phạm vào tối kỵ của vương phi nương nương. lúc này Vương phi là người có thai, trong phủ không có ai dám ngỗ nghịch nàng, vương gia lại cả ngày bận rộn không ở trong phủ, nếu là vương phi nhìn thấy cô nương, nhất thời xúc động làm ra chuyện gì, coi như tương lai vương gia có thể vì cô nương làm chủ, cũng khó vãn hồi những tổn thương mà cô nương đã phải nhận."
Lăng Chiêu nghe được trong lòng nổi sóng, thế nhưng là nàng nghĩ hỏi lại cái gì, a Á lại là mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, chết sống lại không chịu thổ lộ nửa câu hữu dụng.
Lăng Chiêu lại đề xuất muốn đi ra ngoài đi một chút, a Á lại nói: "Vương gia phân phó, cô nương thân thể chưa tốt, vẫn là mời cô nương ở trong nhà hảo hảo nghỉ ngơi, bên ngoài bão cát lớn, còn xin cô nương đừng đi lại bên ngoài, để tránh đả thương thân thể."
Lăng Chiêu nhíu mày, a Á liền khuyên nhủ: "cô nương, hiện tại quan hệ của Đại Ngụy chúng ta và Bắc Cốt rất khẩn trương, trong thành lại còn có một số dư nghiệt của nghịch đảng phản tướng, còn có người mà bệ hạ và thái hậu nương nương phái tới, cô nương ở kinh thành bị người đuổi giết, làm sao không rõ thành Vân châu so kinh thành còn muốn phức tạp hơn? cô nương vẫn là hảo hảo ở trong nhà, không được ra ngoài đi, vạn nhất bị kẻ xấu va chạm, vương gia định sẽ không tha thứ cho khinh xuất của nô tỳ."
không nói Lăng Chiêu, ngay cả Lâm ma ma đều không ra được.
Mỗi lần nàng muốn ra ngoài, chưa đến cửa đã bị thị vệ ngăn lại, thị vệ như khúc gỗ, không biết nói chuyện, tới tới đi đi chỉ có một câu, nói: "Vương gia phân phó, người trong nhà không có lệnh bài của vương gia không thể xuất nhập."
Dường như là bị giam cầm.
Đây không nằm trong dự tính ban đầu các nàng khi đến bắc địa, nên trong lúc nhất thời cũng vô kế khả thi.
Bây giờ người ngoài các nàng liên hệ nhiều nhất là người cứ 10 ngày đến xem bệnh cho Lăng Chiêu một lần – Chu thái y Trước khi Chu thái y theo Triệu Thành liền phiên là thái y trong cung, xem như quen biết cũ với Lâm ma ma, ngày hôm đó Chu thái y chẩn mạch cho Lăng Chiêu, mở thuốc, đang chờ cáo từ, Lâm ma ma liền cẩn thận tìm hiểu hư thực từ hắn, nói: "Chu thái y, thân thể vương gia và vương phi vẫn luôn là ngài phụ trách chiếu cố, bụng vương phi càng lúc càng lớn, dù sao đó cũng là đứa bé đầu tiên của vương gia, trong lòng lão nô thập phần lo lắng, thế nhưng là vương gia lại bắt lão nô ở tại nơi này không được ra ngoài, cũng không gặp được vương gia, lão nô thật là không hiểu ý tứ của vương gia."
"Chu thái y, đây rốt cuộc là ý tứ của vương gia, hay là ý của vương phi nương nương? hiện nay Vương gia sủng ái vị vương phi nương nương xuất thân từ Minh gia như vậy sao?"
Nàng biết Chu thái y là tâm phúc của Thành Võ đế, dù trung với Túc vương, nhưng không có khả năng thích vị vương phi xuất thân từ Minh gia này, những ngày qua nói chuyện cùng hắn, cũng phát hiện trong mắt của hắn chỉ có vương gia, đối với vị vương phi này cũng không có bao nhiêu cung kính, cho nên cũng không quá kiêng kị.
Đương nhiên bà ta làm việc cẩn thận, sau khi bà ta thăm dò hơn hai tháng, thái độ nói chuyện mới rõ ràng lên.
Chu thái y nhìn thoáng qua a Á đang phục thị một bên, a Á lĩnh hội, mượn cớ sắc thuốc cho cô nương lui ra ngoài.
lúc này Chu thái y mới cười nói: "Ma ma, nếu là ý của vương phi nương nương, ta cũng sẽ không theo thời gian tới xem bệnh cho Lăng cô nương."
"Chỉ là những ngày này vương gia bận rộn việc quân, không thể chú ý quá nhiều chuyện nội viện, để ma ma cùng Lăng cô nương ở chỗ này cũng là vì bảo hộ ma ma và cô nương chu toàn, mong rằng ma ma cùng Lăng cô nương không nên suy nghĩ nhiều, cũng thông cảm vương gia dụng tâm lương khổ."
Dừng một chút, lại nói, "Kỳ thật không chỉ là biểu cô nương và ma ma, ma ma nha hoàn nhũ mẫu mà thái hậu nương nương và phủ Thừa Ân công đưa tới cho vương phi nương nương ở trong viện sát vách, các nàng từ kinh thành được đưa đến bắc địa, thế nhưng ngay cả mặt vương phi nương nương đều không thấy một lần, liền bị giam ở chỗ này. Vương phi nương nương, sợ là còn không biết đến sự tồn tại của các nàng."
Lâm ma ma nghe được trong lòng giật mình, bà ta ở trong cung lâu, thấy nhiều suy nghĩ cũng nhiều, lập tức liền từ trong lời nói của Chu thái y nghiệm ra ý tứ tiềm ẩn.
hiện tại vị vương phi nương nương này sợ là đã hoàn toàn bị vương gia nắm trong lòng bàn tay, đã sớm cắt đứt liên hệ với bên ngoài.
Vương gia đối với nàng, quả nhiên chỉ là ngộ biến tùng quyền, nghĩ đến hiện tại "Sủng ái có thừa" nàng ta cũng là bởi vì tình thế, làm cho người nhìn. Tâm bà ta bình ổn lại, nhưng nghĩ đến hài tử trong bụng Minh thị, nói: "Đa tạ Chu thái y, lão bà tử ta an tâm rồi. Bất quá Chu thái y, vương gia niên kỷ đã không còn nhỏ, trước đó lại một mực chưa thành thân, dưới gối trống rỗng, cho nên cái thai này của vương phi nương nương đối với vương gia mà nói cũng là vô cùng trọng yếu. Ngài là hạnh lâm cao thủ, lúc này vương phi nương nương đã có thai chín tháng, không biết Chu thái y có thể nhìn ra trong bụng vương phi nương nương, là tiểu quận vương, hay là tiểu quận chúa?"
Chu thái y nhìn thoáng qua Lâm ma ma, giống như rất có thâm ý cười nói: "Là vị tiểu quận vương."
sắc mặt Lâm ma ma và Lăng Chiêu ở trên giường đều cứng đờ.
Lâm ma ma lẩm bẩm nói: "Tiểu quận vương, tiểu quận vương sao?"
Nhưng bà ta rất nhanh liền điều chỉnh thần sắc, cười hiền hòa với Chu thái y nói, "Bất kể như thế nào, tiên đế và tiên hoàng hậu nương nương biết vương gia đã có hậu, luôn là một chuyện tốt. Chỉ là Minh gia, ai, trưởng tử của vương gia lại xuất từ bụng nữ tử Minh gia, sợ là tiên hoàng hậu nương nương dù nghĩ thế nào cũng không nghĩ đến trường hợp đó."
Chu thái y nhìn thoáng qua Lăng Chiêu đang hơi có chút thất hồn lạc phách trên giường, trong lòng cười lạnh, nhưng trên mặt lại là không hiện ra, chỉ khuyên nhủ: "Cái này, ma ma cũng không cần quá quá lo, hoàng gia sự tình, ta cũng thấy nhiều, nói đích không đích, các triều đại đổi thay đến nay, liền là thái tử phi sinh hạ hoàng tử, nhưng hoàng tử được phong làm thái tử chưa chắc thái tử phi đã được phong làm hoàng hậu, đứa bé kia cũng không coi là đích."
Lâm ma ma thở dài, nói: "Đến cùng thì vẫn là trưởng tử của vương gia. Chu thái y, vương gia hắn, đối đứa nhỏ này có thể dung sao?"
Chu thái y lắc đầu, nói: "Ma ma, ta đây không dám nói bừa, ngài cũng biết, tâm tư vương gia từ trước đến nay khó dò, chúng ta làm thuộc hạ, chỉ cần nghe lệnh làm việc là đủ. Nhưng dù như thế nào, ma ma và Lăng cô nương đều không cần lo lắng quá mức, vương gia làm việc từ trước đến nay đều có kế hoạch, nghĩ đến tất cả mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của vương gia."
***
"Tra rõ ràng sao?" Trong thư phòng, Triệu Thành hỏi người áo đen đang quỳ dưới đất.
"Hồi bẩm vương gia, thuộc hạ đã điều tra rõ, Lâm ma ma lấy lý do con dâu sinh để rời vương phủ, về phần Lăng cô nương,cuối năm Lăng gia nhị phòng lấy lý do ăn tết để đón Lăng đại phu nhân và Lăng cô nương đến Lăng gia, lúc này Lăng đại phu nhân vẫn sống ở Lăng gia nhị phòng.”
"Mặt khác thuộc hạ tra được, từ sau khi Lăng cô nương vào kinh, liền đi lại thân mật với Lăng thái phi, ngay cả Lâm ma ma, trước khi Lăng cô nương vào kinh thành, không lui tới với Lăng thái phi, nhưng vì Lăng cô nương, thái độ của Lâm ma ma với Lăng thái phi đã có cải biến, thậm chí trong cung còn mấy lần trợ giúp Lăng thái phi."
những cái phía trước thì cũng thôi đi, nhưng nghe đến câu phía sau kia, Triệu Thành sắc mặt rõ ràng trầm xuống, lặp lại: "Trong cung mấy lần trợ giúp Lăng thái phi? Sao bà ta có bản lĩnh để giúp Lăng thái phi trong cung?"
trên trán người áo đen xuất hiện mồ hôi lạnh.
hắn nói: "Hồi bẩm vương gia, Lâm ma ma là lão nhân bên cạnh tiên hoàng hậu, năm đó tiên hoàng hậu xếp người vào các cung, có không ít nhân mạch đều nằm trong tay Lâm ma ma. Có một ít, có một ít là người năm đó Lăng gia bồi dưỡng."
Lâm ma ma phục thị Lăng hoàng hậu từ khi Lăng hoàng hậu chưa gả vào trong cung, bà ta là tâm phúc của Lăng hoàng hậu, lại bị Lăng hoàng hậu an bài chiếu cố Triệu Thành, năm đó Lăng hoàng hậu qua đời, Triệu Thành mới sáu tuổi, Lăng hoàng hậu xếp người vào các cung, đương nhiên không trực tiếp giao cho Triệu Thành, mà là để lại cho Lâm ma ma và nữ nhi là Thăng Bình đại trưởng công chúa.
Những điều này Triệu Thành đều biết, nhưng trên tay hắn nắm giữ mạng lưới sâu rộng mà phụ hoàng hắn- Thành Võ đế để lại cho hắn, mà Lâm ma ma luôn luôn đối với hắn trung tâm, cho nên hắn cũng liền chưa quá mức để ý những cái kia, hoặc là nói nguyên bản cũng còn chưa tới mức muốn thanh lý đến tình trạng này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.