“Giang Mộc Nhiên, chào cháu! Tuy bác không biết bằng cách nào cháu cứu được con trai bác nhưng bác vẫn rất cảm ơn cháu! Không biết làm thế nào để có thể báo đáp cháu đây?”. Mẹ An Cảnh nhất quyết muốn gọi Giang Mộc Nhiên sau khi An Cảnh nói tên cô ra. Bà rất tò mò, là cô gái như nào lại có thể cứu người chết thành người sống. Nhắc lại nhớ, cái tên bạn thân chết giẫm kia, cuối cùng cũng bị quả báo.
“Dạ thôi ạ. Giúp được mọi người là vinh hạnh của cháu! Nếu nói đến quà cháu chỉ mong An Cảnh biết chọn bạn mà chơi thôi ạ! Bác cũng không cần áy náy hay gì đâu ạ. Mọi người cứ sống tốt là lời cảm ơn lớn nhất cho cháu rồi. Nếu không còn chuyện gì nữa thì cháu xin phép cúp máy ạ?”
“Đúng là con cháu nhà họ Giang, hiểu chuyện thật. Vậy bác không khách sáo nữa nhé! Cảm ơn cháu. Chào cháu nhé.”
_________________________________
Khoảng 2 ngày sau, một số dự án lớn liên tục đến với Giang thị. Cô cũng ngầm hiểu, đây là nhờ hai bác An. Tập đoàn An thị rất lớn, tuy nhiên đối với nhà cô thì ngang ngửa nhau. Nhiều hơn chắc là quan hệ, quan hệ nhà đó với những nhà hào môn nổi tiếng trong giới rất tốt, An Cảnh cũng coi như con trai của mấy nhà đó. Vậy nên mấy dự án lớn đến với Giang thị là quá bình thường.
Ngạc nhiên nhất, chắc là gặp Tịch Thế Ngôn và Phạm Hàn Hàn đang đi dạo với nhau trong vườn lâu đài trắng. Giang Mộc Nhiên đến đây cảm ơn Phạm Hàn Hàn.
“Chị Phạm?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-cam-dtl12484/1812624/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.