Chương trước
Chương sau
"Hơn nữa, không phải chúng tôi đã nói rồi sao? Tuy là quỷ, nhưng không được tùy tiện hút linh hồn người khác. Dù cho có mang cậu ta về giao nộp với chúng tôi, cậu ta cũng phải còn nguyên vẹn chứ?" 
"Muốn chém cứ chém, muốn giết cứ giết!". Đàm Thi Huyền quyết định buông bỏ, dù sao cũng không thể thoát nữa rồi. 
"Theo chúng tôi về!"
- -------------------------------------------------------------
An Cảnh tỉnh lại. Thì ra chính người bạn thân cậu đã đến gặp bà ta, nhằm đổi mạng của hai người với nhau. Cậu ta cái gì cũng kém hơn An Cảnh một chút, ngay cả người cậu ta thích cũng thích An Cảnh. Đố kị là thế, con đi xem bói. Thấy vận mệnh của mình sắp đến, cậu ta liền đi gặp Đàm Thi Huyền. Còn Đàm Thi Huyền, bà ta đã xin vào giới quỷ, đáng ra thực hiện nghi thức là phải giao kèo với quỷ cấp cao, chứ không phải vừa nhập môn như bà ta. Bà ta định giữ mọi thứ cho mình, tự củng cố để mình mạnh hơn. Ác độc như vậy, bị bắt cũng là đúng rồi.
Vì An Cảnh đã sống lại, bắt buộc phải có người khác đi. Tất nhiên, tên bạn thân là người đi. Nguyên do chủ yếu là vì nghi thức chưa được thực hiện hết. 
Thấy An Cảnh trở về, ba mẹ cậu ta còn tưởng hồn ma đầy oán khí của cậu quay về. Hai ông bà nước mắt tèm lem cả mặt, cậu ta thì ậm ờ mãi vẫn không giải thích được rõ ràng. Hai người còn tưởng cậu ta muốn thêm tiền để sống dưới kia, bèn chạy đi đốt mấy xấp vàng mã. An Cảnh thở dài, lắc đầu cười:"Con vẫn sống, thật đấy! Bố mẹ thấy không, con đang thở này! Hoàn toàn có thể đưa con đến bác sỹ xem"
- ----------------------------------------------------------------
"Cảm ơn!"
"Dù sao bà ta cũng phạm nhiều luật, tôi chỉ là muốn đến giúp người vô tội thôi. Giờ tôi phải làm việc rồi nên không nhiều lời với cô nữa. Đi đây"
Giang Mộc Nhiên gật đầu. Tính ra Tịch Thế Ngôn rất tốt, không chảnh chọe như cô từng nghĩ. Nếu không có anh ta, chắc giờ này cô đang theo anh ta xuống Âm phủ rồi. Cũng phải cảm ơn Hàn Thanh, khi thấy mọi thứ đều không ổn, cô liền liều xuống Âm phủ cầu cứu. May mà anh ta chịu đi.
"Thanh Thanh, việc của cậu thì sao? Tớ thấy cậu hoãn lại lâu lắm rồi! Cứ để một tên vô lại bay nhảy ở ngoài kia quả thật không ổn! Hơn nữa....cậu không muốn đi đầu thai hả? Tớ không có  đuổi cậu đi, tớ chỉ hỏi xem ý kiến cậu thế nào thôi, chứ cậu ở đây bao lâu cũng được!"
Hàn Thanh trầm mặc.
"Hình như...tớ có thể xuống Âm phủ kêu oan. Họ sẽ tự giúp tớ. Chứ giờ tớ giết người, sẽ lại thành tên tội đồ. Tớ cũng muốn ở với cậu lâu thêm chút. Tớ muốn đợi đến cuộc thi tuyển chọn Diêm Vương, các ứng cử viên sẽ giúp tớ xử vụ này một cách công bằng nhất. Nên giờ cậu cứ đi nghỉ đi, không cần quan tâm mấy chuyện vặt này đâu". Hàn Thanh nhớ lại chuyện Tịch Thế Ngôn nói với cô từ hôm đầu gặp mặt ở nhà gỗ.
"Bao lâu nữa?"
"Khoảng 2, 3 tháng nữa."
"Lúc đấy cậu nhớ tớ thì phải làm thế nào?". Giang Mộc Nhiên cười dịu dàng, cơn gió đầu xuân cũng chỉ ngọt ngào đến thế, mơn trớn tâm hồn người ta. Cô cũng buồn, nhưng phàm là vật có linh hồn, đều sẽ trải qua luân hồi. 
"Hay cậu cưới một anh nào đấy đi, xong tớ đầu thai làm con cậu"
Cả hai bật cười.
- ----------------------------------------------------------------
Vòng loại thứ 3
"Tịch Thế Ngôn, lần này cháu làm rất tốt. Thấy bất bình mà lên tiếng, cũng không vượt quá giới hạn, làm rất chuẩn mực. Chính vì vậy, cháu trực tiếp được thông qua đến vòng cuối! Chúc mừng cháu!". Diêm Vương mặt đầy tự hào đọc thông cáo trước toàn thể Âm phủ.
Trước đó, hai tên quỷ tuần tra đã đến Âm phủ, trình bày với Diêm Vương về sự việc của Đàm Thi Huyền, còn mong ông sẽ khen thưởng Tịch Thế Ngôn. Nhờ cậu, hai tên quỷ mới bắt được Đàm Thi Huyền làm càn tại trận. 
"Chúc mừng Tịch thiếu gia!" Cả đám đồng thanh hô to.
Tịch Thế Ngôn lịch sự cúi người, không ngờ lần này không bị trách phạt mà còn được thưởng. Giang Mộc Nhiên này cũng may mắn nhỉ. Cảm ơn cô, tôi sẽ giúp Hàn Thanh đạt nhiều quyền lợi.
Người kia ngồi dưới hàng ghế VIP, đồng mặt không đồng lòng, tay vỗ lòng không vỗ, nhếch mép khinh bỉ. Lo dăm ba chuyện bao đồng mà cũng được tuyển thẳng cơ đấy!
" Vòng 4 chúng ta chỉ lấy 20 người thôi, giờ vị trí còn 19. Tiếp theo tôi sẽ đọc danh sách những người thông qua vòng này." 
Đọc đến tên người kia, hắn đứng lên gật đầu cảm ơn, nụ cười chói lòa như chưa từng xuất hiện u ám.
"Đến đây, ta cũng nói thêm. Tịch Thế Ngôn tuy được nghỉ phép và không phải tham gia vòng 4, nhưng ta mong cháu dùng khoảng thời gian này để chuẩn bị thật tốt cho vòng cuối. Ta mong Diêm Vương tiếp theo phải thật giỏi, chăm chỉ, xử sự thấu tình đạt lý, không được lười biếng, thiên vị!"
"Vâng ạ! Cháu cảm ơn ạ!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.