"Tơ hồng ta bện, há lại dễ cởi nhưvậy." Duyên Dữ đại sư - hòa thượng già gác Tàng Kinh các rũ mắt, bìnhthản buông lời, tay thong dong thắt tơ hồng bằng chỉ đỏ với tốc độ màmắt thường gần như không bắt kịp, động tác nhanh tựa gió, khéo léo khóngờ.
"Cơ mà đại sư, nếu không cởi được thì bao nhiêu người mua tơ hồng ngàibán sẽ phải buộc nó mãi à?" Giang Trừng dắt đại sư ngơ vẫn im thin thítngồi xổm trước mặt ông, lắc lắc sợi chỉ trên cổ tay hai người.
Duyên Dữ đại sư rốt cũng đã ngẩng đầu lên liếc cô, "Nếu không dùng kèmtâm pháp thì nó chỉ là tơ kết duyên bình thường, không có tác dụng gì,đương nhiên có thể cởi được."
Ý là, cô tự xài kèm tâm pháp thì giờ uy lực khắc sẽ mạnh thôi.
Giang Trừng chưa chịu bỏ cuộc: "Không cởi ra được, vậy thì có cách nàođể chúng tôi tách ra không, ngài xem giờ bọn tôi không thể rời nhau quáxa. Đến khi xác định được rằng Thanh Đăng đại sư không sao cả, tôi cònphải về tông môn, nếu cứ buộc mãi thì biết làm sao?"
"Cách thì có." Duyên Dữ đại sư bảo.
Mắt Giang Trừng sáng lên, vừa định lên tiếng đã thấy Duyên Dữ đại sư xòe tay năm ngón, từ tốn nói tiếp: "Năm trăm linh thạch."
Giang Trừng: "... Tôi không đem theo nhiều linh thạch như vậy, khất trước được không?"
Cô không hiểu nổi tại sao một phật tu ở chùa Thượng Vân, trông coi TàngKinh các như Duyên Dữ đại sư không những phóng khoáng ưa làm Nguyệt lãomà còn thích kiếm tiền đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-phat/2390449/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.