Giang Trừng đưa đại sư ngâm xong suối Vô Cấu về, cô xách tà áo chẳng rõvì sao lại ướt của mình suốt đường, ngoái đầu ngó đại sư liên tục nhưnganh lại chẳng tỏ vẻ gì, cứ như việc chẳng phải do mình gây ra.
Giang Trừng nhòm anh, anh cũng trợn mắt nhìn lại hẳn hoi, mặt thì vôcảm, tay lại tung tẩy nắm tay cô. Một phút sau Giang Trừng xoay đầu đitrước, giơ tay xin hàng, thôi được, cô thua.
Hai người không nói gì, người nọ ngắm người kia, người kia lại nghiêngđầu ngó cây thông cao to bên cạnh. Bước chân nhàn nhã thong dong, bầukhông khí thoảng hương thông quen thuộc khắc sâu trong trí nhớ, làmngười ta an tâm lắng đọng.
Cho đến khi một hòa thượng trẻ chạy vội đến phá hỏng sự tĩnh lặng này,trông cậu ta hơi quen, Giang Trừng biết mình từng gặp nhưng không nhớtên. Hòa thượng ấy cung kính hành lễ với đại sư bên cạnh trước, sau mớixoay sang đưa một con chim gấp bằng giấy trắng sống động cho GiangTrừng: "Giang tu sĩ, đây là thư của ngài. Vì không phải tín phù của bổntự, không thể chuyển thẳng vào trong nên phù điểu mới bị chặn lại ngoàicửa lớn, sư huynh gác cổng bảo tôi đưa đến."
Giang Trừng đón lấy, cười nhẹ đầy phong độ, "Phiền cậu rồi."
Hòa thượng trẻ chưa đi mà ngẩng đầu nhìn quanh, cứ như đang tìm gì đấy. Giang Trừng cũng ngó nghiêng theo cậu, hỏi: "Sao vậy?"
Vừa dứt lời, một chú chim đen phóng đến như tên, nếu không nhận ra đâylà một con trong số đàn chim đen sư huynh nhà mình nuôi thì với khí thếđó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-phat/2390452/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.