Sau khi Lăng Chiêu trở về bắc thiên ma vực, xây dựng lại Vạn hư cung, hắn vẫn lại là vạn ma chi tôn tươi cười yêu dã, khí thế thiên quân trước kia. Trong mấy trăm năm rời đi, hai tên ma tôn khác của bắc thiên ma vực, Thủy ma của Kính Tượng Thành và Viêm ma của Viêm Thiên Điện, cũng nhân cơ hội hắn không ở mà dẫn thủ hạ ma tướng ma tốt đến đánh lén vài lần, Vạn Hư cung bị xâm phạm mấy lần, một bộ phận ma vật vốn thần phục hắn đã phản bội quy thuận hai tên ma tôn khác. Các ma vật còn lại chỉ dám ngủ đông trong Vạn Hư cung, khổ sở chờ hắn trở về. Đoạn thời gian hắn không ở, Vạn Hư cung đã trở thành hữu danh vô thực.
Nhưng cuối cùng hắn cũng đã trở về.
Chỉ cần hơi giật giật ngón tay, sẽ sớm có ma cơ hầu hạ một bên dâng lên rượu ngon, cười duyên đưa tận miệng hắn. Có mấy ma cơ diễm lệ xinh đẹp khác nhẹ nhàng phất tay áo, eo thon lắc lư theo điệu thiên ma khúc trên điện, chỉ để lấy lòng hắn. Đôi mắt của Lăng Chiêu hững hờ quét qua, trên môi là một nụ cười như có như không. (không lo đi kiếm mà ở chơi với gái không) Không biết vì sao, lại cảm thấy thiêu thiếu hứng thú.
Đây vốn là cuộc sống xa hoa dâm dật mà hắn từng trải qua, chưa từng cảm thấy có gì không ổn, chưa từng cảm thấy có gì không đủ. Nhưng nay, cho dù mọi thứ chưa hề mảy may thay đổi, thì hắn cũng không còn bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-ma/2123074/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.