Đào ma ma cầm nước ô mai chua vội vã chạy tới, chỉ lo Lục tiểu thư chờ đợi suốt ruột.
Thế nhưng lại nhìn thấy Lục tiểu thư đang được Vinh Thế tử ôm vào trong ngực.
Đôi bàn tay nhỏ trắng mịn vững vàng ôm lấy cổ Vinh Thế tử, đầu nhỏ vùivào gáy của hắn, làm gì giống điệu bộ không thích Vinh Thế tử như hồinãy nữa.
Đào ma ma đi qua, thấy mắt Lục tiểu thư đỏ bừng bừng, thật là đángthương, chỉ ôm Vinh Thế tử không nói lời nào, lúc này mới cảm thấy có gì đó không đúng: “Vinh Thế tử, Lục tiểu thư đây là…”
Lục Tông bất quá mới mười tuổi, dù có cao to đến mấy, cũng chỉ là mộttiểu thiếu niên. Khương Lệnh Uyển bốn tuổi, thân thể tròn tròn mập mập,với thiếu niên mới mười tuổi mà nói xem như trọng lượng không nhẹ. Cóđiều khí lực của Lục Tông so với hài tử cùng lứa lớn hơn rất nhiều, lúcnày ôm tiểu bánh bao nhỏ nửa khắc đồng hồ, cũng chưa hề bị trùng xuống,càng đừng nói là đem thả xuống dưới. Kỳ thực Lục Tông cũng có chút bấtđắc dĩ, vừa nãy tiểu bánh bao này hai con mắt đều đỏ, một bộ dáng rưngrưng muốn khóc, chờ thời điểm hắn phục hồi tinh thần, hai cánh tay nhỏđều đã quấn lấy cổ hắn.
Lục Tông tính tình quái gở, không thích nhất là tiếp xúc với người khác, bên người cũng không có ai chơi cùng, tuy còn nhỏ nhưng nhân duyên lạirất kém.
Bây giờ ôm một tiểu nữ oa, vẫn là lần đầu tiên.
Đào ma ma cũng là người từng trải, biết xem mặt đoán ý, hiểu được VinhThế tử này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-gia-kieu-the/1811659/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.