Lúc trước vì bị đau bụng, bây giờ thân thể đã thoải hơn một chút, bâygiờ Khương Lệnh Uyển mới cảm thấy đói bụng, cau cau mi tâm, hấp háy đôimôi mềm mại nói: “Nương…”
“Xán Xán.” Chu thị nghe được âm thanh của nữ nhi, tâm tình lập tức trởnên khẩn trương, nhìn nữ nhi chậm rãi mở mắt, vội hỏi, “Xán Xán ngoan,nói cho mẫu thân biết, còn chỗ nào không thoải mái?”
Khương Lệnh Uyển dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn mẫu thân, lại liếc nhìnKhương Bách Nghiêu một chút, đôi mắt long lanh nước, âm thanh suy yếu:“Xán Xán đói bụng.”
Thì ra là đói bụng.
Chu thị nhất thời liền thở phào nhẹ nhõm, liền ôm nữ nhi lên, hôn mộtcái vào mặt nàng, rồi sai nha hoàn đem cháo đậu đỏ hạt sen đã sớm chuẩnbị kĩ vào phòng, để Khương Bách Nghiêu đút từng miếng cho nữ nhi ăn. Chu thị biết nữ nhi thích ăn đồ ngọt, bây giờ làm ầm ĩ một buổi trưa, e làbây giờ cũng không nếm được vị gì, nên đã cố ý dặn dò nhà bếp bỏ nhiềuđường hơn một chút, nếm một miếng liền cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Khương Lệnh Uyển mặc một thân tẩm y hồng nhạt dựa vào lòng mẫu thânmình, giương miệng nhỏ để cho Khương Bách Nghiêu đút từng thìa cháo,trước tiên thổi cho bớt nóng, sau đó đưa đến môi nàng, cái miệng nhỏ ănđến vui vẻ.
Cháo đậu đỏ hạt sen ngọt mềm thơm nức tràn qua đầu lưỡi, trong nháy mắtliền lấp đầy khoang miệng, phảng phất không chỗ nào không thấy vị ngọt.Nàng hơi liếm môi, cảm giác vô cùng hạnh phúc.
Kiếp trước nàng chưa bao giờ để ý đến như vậy, mọi việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-gia-kieu-the/1811660/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.