Nào nhào tới, nàng liền rút ra một lá bùa ra hô to.
"Tiết pháo liên."
Lá bùa bay tới con hổ, lá bùa vỡ ra tạo ra những đợt nổ công kích cực mạnh mẽ. Nàng đưa hai lá bùa cho Bạch Tiếu nói.
"Chạy đi, ta ở đây giữ chân nó."
"Nhưng mà... nhưng mà."
Nàng tức giận la lớn. "Đi đi, mau lên muốn chết sao?"
Lúc này Bạch Tiếu mới quay người chạy đi. Bạch hổ đương nhiên không để họ chạy thoát dễ dàng như vậy. Nó gầm lên một tiếng đám linh hồn bay từ phía sau nó xông đến chỗ Bạch Tiếu.
Bạch Tiếu lấy một lá bùa vàng ném đấy chỗ mấy con ma. Ánh sáng lóe lên đã tiêu diệt được một đám nhưng chỉ tiêu diệt một phần nhỏ. Chúng còn rất nhiều và cứ bám diết hắn mãi.
Uyển Như thấy lá bùa của mình không tiêu diệt được bao nhiêu vong hồn mà mất tập trung: Chết tiệt, bùa của mình mới hấp thụ linh khí được một ngày nên không được mạnh.
Bạch hổ không để vụt mất cơ hội may mà nàng tỉnh táo lại đỡ đòn đánh đó.
Chúng không sợ hãi mà cứ xông lên, có lẽ vì đó là mệnh lệnh của con hổ.
Có một vong hồn rất lớn đỏ chót sắp bay đến gần Bạch Tiếu.
Nó giang tay ra định bắt Bạch Tiếu thì một thanh kiếm gỗ đào phi đến đâm trúng vào nó. Hồn ma tan biến vào hư vô.
Uyển Như đã phi thanh kiếm gỗ đào đến chỗ vong hồn cứu Bạch Tiếu một mạng.
Bạch hổ ma trành nhân cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-le/3392711/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.