🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người áo đen đó sợ hãi lùi về đằng sau nói. "Là lỗi của thuộc hạ, là lỗi của thuộc hạ. Thuộc hạ thật đáng chết mà."



Thanh niên nghiêng đầu nói.



"Không phải lỗi của ngươi chỉ là hắn ta quá mạnh mà thôi."



Đom đóm chập chờ, ánh sao chiếu xuống mặt hồ. Xiên thẳng vào mũi kiếm của nàng. Đại sư huynh nhìn vào khói đen một lúc rồi mới nhận ra Uyển Như đang nhìn hắn một cách khó hiểu. Luân Bằng nói.



"Cũng muộn rồi, sư muội đi ngủ đi."



Uyển Như hiểu chuyện ngoan ngoãn đi ngủ mà không nói gì nữa.



Nàng về phòng, đột nhiên có một con mèo vàng ở đâu ra lại ở trên giường nàng. Nàng không chút dè dặt đi đến nhắc bổng con mèo cười nói.



"Không biết ngươi ở đâu ra nhưng ngươi dễ thương quá."



Ôm nó vào trong lòng vuốt ve nói.



"Giờ muộn rồi không thể đi xin sư phụ được. Vậy ta sẽ cho ngươi ngủ cùng ta nha."



Mắt con mèo sáng quắc trong màn đêm, bàn tay nó từ từ chạm vào mũi nàng, trông rất dễ thương khiến nàng không kìm được ôm chặt lấy nó rồi nằm ào xuống giường nói.



"Ngủ với ta nha, cho bớt cô đơn được chứ?"



Mắt con mèo từ kiêu diễm trở nên long lanh đến lạ thường. Màu chu sa ánh trong đôi mắt vô tình ấy. Móng vuốt của giơ lên nhưng nàng lại quay người động đậy khiến con mèo không thể động thủ gì. Sau đó nàng hôn vào lên trán của con mèo vàng.



Một lúc sau nàng đã đi sâu vào giấc ngủ.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-le/3392693/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nghiệt Lệ
Chương 12: Nguy hiểm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.