Một ngọn lửa xanh bay đến yêu hồ đốt cháy nó. Yêu hồ vì bất ngờ không thể tránh mà nên đã lãnh trọn hết chiêu của đại sư huynh. Nhanh như chớp nó lấy lông che chắn lại cho mình. Đại sư huynh thấy thế dừng tay lại nói. "Biến đi."
Yêu hồ tức giận khi bị đánh lén nhưng khi thấy Luân Bằng tuấn tú mặt liền dịu nhẹ lại nói.
"Ta chỉ đứng ở đây canh, bảo vệ cô bé thôi."
Đại sư huynh mặt lạnh tanh nói.
"Yêu hồ tu bằng ma pháp mà lại đi bảo vệ cô bé sao?"
Yêu hồ dù bị đá đểu vào chỗ ngứa nhưng vẫn thể hiện ra niềm nở nó.
"Ta bảo vệ cô bé đều vì chàng đó."
Đại sư huynh đi đến chỗ yêu hồ cũng gần cửa sổ chỗ nàng. Thuận tay đóng rèm cửa xuống nói với nàng.
"Bịt tay vào đi, không lại bị nó mê hoặc nữa."
Nàng nghe lời bịt tai lại, thu mình vào một góc. Chỉ một lúc sau một bàn tay mở cửa rèm ra, Luân Bằng thấy nàng vẫn an toàn nói.
"Lại đây."
Rồi đưa cho nàng một cái chuông nói.
"Cầm lấy có gì bất trắc lắc nó lên.Ta xin lỗi vì giờ mới đưa cho sư muội. Tất cả là do ta sơ xuất."
Nàng nhận lấy nhìn cái chuông đồng được điêu khắc tinh sảo. Đại sư huynh đưa cho nàng thì cũng quay người, nàng nghĩ đến sư phụ nói.
"Đại sư huynh, sư phụ đâu?"
"Sư phụ đi do thám ở xa rồi. Sư muội đừng lo."
Lại chỉ trong một khắc một cơn gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-le/3392694/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.