Uyển Như nói xong đi thẳng vào trong bếp lục lọi đủ thứ. Khiêm ca đi theo nàng, không khỏi tò mò hỏi.
"Muội đang làm gì vậy?"
Nàng dừng tìm kiếm nói.
"Muội làm bánh."
"À huynh hiểu rồi. Bột bánh đại sư huynh để trong thúng đó."
Nàng chạy đến cái thúng mở thúng ra, cười thích thú nói.
"Có thật này. Giờ đi lấy mấy bông hoa sen là được."
"Muội định làm bánh sen sao?"
Nàng gật đầu rồi lại đi đến nhà chính lấy từ trong cái bình và bông hoa sen. Khiêm nhắc nhở.
"Muội lấy sen của sư phụ không sợ sư phụ phạt hay gì?"
"Mấy bông này chính là mấy bông muội hái nên không sao đâu."
Khiêm ca thấy nàng tất bật như vậy cũng không làm phiền nàng làm nữa mà đi luyện tập.
Khiêm ca đang tập luyện lại nghĩ đến cái cảnh bánh bao mấy ngày trước lại chạy vội vào trong bếp thấy nàng đã làm bột nhão bét ra. Hạo Khiêm thở dài ngán ngẩm sắn ống tay đi đến cùng nàng làm bánh.
Hai người cùng làm ra những chiếc bánh tuyệt phẩm chạy đi tìm đại sư huynh.
"Sao lại không thấy đại sư huynh đâu vậy?"
"Chắc là đang ngồi trên cây nào đó rồi."
Có tiếng rục rình ở cái cây gần nàng và Hạo Khiêm. Nàng ngước nhìn lên cái cây đó rồi chỉ điểm nói.
"Đại sư huynh sao huynh lại ở trên đó vậy?"
Đại sư huynh khi thấy mình bị phát hiện liền ngượng ngùng nhảy xuống nói.
"Ta lên đó hái ít quả."
"Nó là cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-le/3392692/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.