Nằm trên giường Nghiêm Minh Nguyệt không ngừng lăn qua lộn lại, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên trầm tư, cái tay trắng nõn đặt trên trán không ngừng suy nghĩ.
Lưu Hạ An? Cô ta rốt cuộc là người thế nào nhỉ?
Trong thì có vẻ yếu đuối, nhu nhược, thiện lương.
Nhưng ai mà biết được nội tâm cô ta như rắn rết thì sao? Cái ánh mắt lúc nãy cũng là do cô ta diễn trò?
Nếu thật như vậy cô nhất định phải khiến cô ta lộ ra bộ mặt thật của mình.
Nghĩ đến đây Minh Nguyệt như tìm ra được chân ái liền bật người ngồi dậy.
Đôi chân trắng nõn xỏ vào đôi dép bông rồi chạy xuống lầu.
Đảo mắt nhìn một vòng cuối cùng cô cũng bắt gặp thân ảnh nhỏ nhắn kia.
"Lưu Hạ An"
Hạ An đang tưới hoa bị kêu cả họ lẫn tên khẽ giật mình, quay lại liền phát hiện ra Nghiêm đại tiểu thư ngang ngược kia.
"Vâng?"
"Theo tôi"
Minh Nguyệt không nói nhiều trực tiếp chạy đến nắm lấy tay Hạ An kéo đi, đồ tưới nước trên tay cô cũng rơi xuống vô tình đè chết mấy cây hoa oải hương xinh đẹp.
Hạ An nhìn nơi tương giao của cả hai trong lòng lại nảy ra lo lắng.
Cô ấy muốn làm gì cô nữa đây?
Một hồi hì hục, Nghiêm Minh Nguyệt đã kéo Hạ An đến chỗ mà cô muốn đến.
Đứng trước thư phòng của Cố Chi Quân cô mạnh bạo mở cửa ra.
"Rầm" Lực đạo quá lớn làm cánh cửa va vào tường tạo ra âm thanh khó nghe. Mà loại âm thanh này khiến cho cái người ngồi bên trong cực kỳ không thích
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-xin-dung-han-em/362806/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.