3,4 người nhân viên nhìn nhau rồi lại nhìn Hạ An.
Độ mảnh khảnh này, độ nhỏ bé này thật sự có thể mang hết bao nhiêu đây đồ sao?
"Ngơ ra làm gì? Tôi nói cô ta cầm thì cô ta cầm"
"Vâng"
Nhân viên rối rít cúi đầu, chạy qua đem một đống đồ đặt trước mặt Hạ An.
Hạ An nhìn bọn chúng rồi lại nhìn Nghiêm Minh Nguyệt, ánh mắt hiện lên e ngại.
"Mau lên đi, tôi còn phải mua giày"
Hối thúc một câu, Nghiêm Minh Nguyệt đã xoay lưng bỏ đi, ngay cả cơ hội phản bác cô cũng không cho Hạ An.
Hạ An chỉ thở dài trong lòng, mang hết đống đồ đặt lên người mình.
Mà nhiều quá khiến cô loay hoay không biết phải làm sao.
Nhân viên thấy cô chật vật cũng qua giúp một tay.
Rất nhanh Hạ An đã bị biến thành cái giá treo đồ, túi giấy xếp cơ hồ còn cao hơn cả đầu cô.
"Nhanh đi, cô chậm chạp quá"
Hạ An bị kêu nhanh chóng chạy theo, mà đi được một lát cô đã cảm thấy không ổn.
Đóng đồ này nặng quá.
"Aizzz trời nắng như vậy, tôi khát rồi cô đi mua nước cho tôi đi"
Hạ An mím môi hạ người muốn đặt đóng đồ xuống.
"Cô làm gì vậy?"
Nghiêm Minh Nguyệt lập tức hỏi.
"Tôi để tạm đồ ở đây mua nước xong liền mang đi tiếp"
Hạ An vội giải thích, muốn mua nước phải lên lầu 2, nếu mang theo đóng đồ này cô sợ bản thân mình trụ không nổi.
"Cô để như vậy bọn chúng bị người ta giẫm vào thì sao, cô đền được sao?"
Khoanh hai tay trước ngược, Minh Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-xin-dung-han-em/362807/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.