Dùng xong bữa sáng, Cố Chi Quân trở lại thư phòng xử lý công việc, còn Nghiêm Minh Nguyệt cũng không có vội vàng gì.
Ngồi trên ghế sofa nhàn nhã ăn táo.
Ánh mắt lại nhìn chằm chằm Hạ An đang miệt mài làm việc kia, trong đầu suy nghĩ xem có cách nào có thể dạy dỗ cô thật đẹp mắt không.
Mà cũng rất ngộ nha, đêm qua rõ ràng chuyện "tốt" của cô ta bị cô phát hiện mà cô ta nhìn cô một cái chột dạ cũng không có, ánh mắt vẫn điềm tĩnh như không có chuyện gì.
Là do mặt quá dày? Hay là do nguyên nhân nào khác?
Khoan đã! Đêm qua tối như vậy, góc đó lại khuất đèn, khả năng cô ta không nhìn thấy cô rồi.
Ôi trời ơi! Một cô gái thông minh xinh đẹp như cô sao không nghĩ tới điểm này chứ.
"Lưu Hạ An, mang nước đến đây"
Nhịp nhịp chân, Nghiêm Minh Nguyệt cao giọng ra lệnh.
"Cô muốn uống nước gì?"
Hạ An nghe kêu đến liền buông chiếc khăn trong tay ra, hướng qua Nghiêm Minh Nguyệt hỏi đến.
Mím môi suy nghĩ, Nghiêm Minh Nguyệt cuối cùng cũng nói ra được thức uống muốn uống.
"Nước cam"
"Vâng, cô đợi một lát"
Hạ An nhận lệnh nhanh chóng xoay người chạy vào bếp.
Rất nhanh đã mang ra thứ Nghiêm Minh Nguyệt cần.
Đặt xuống ly nước, cô vội vàng quay lại làm công việc của mình.
Mà Nghiêm Minh Nguyệt bên này nhìn theo bóng lưng cô nở nụ cười tà mị.
Đợi tay Hạ An vừa chạm vào chiếc khăn cô lại cao giọng.
"Hạ An, tôi đổi ý rồi, muốn uống nước táo"
Hạ An quay lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-xin-dung-han-em/362805/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.