"Không nhắc đến nữa, bây giờ em đói rồi, mau mang bữa sáng ra cho em đi"
Nghiêm Minh Nguyệt xua tay bất cần, cô đây là muốn no cái bụng trước.
Anh không nói gì ánh mắt lướt qua Hạ An, thật vừa vặn lúc này món ăn cô cũng đã chuẩn bị xong, đang trên đường mang ra.
Nhìn tô phở thơm ngon trước mắt, bụng Minh Nguyệt liền kêu réo.
Hương thơm từ đồ ăn bay tới liền khiến cô muốn cho ngay vào miệng.
Tất cả đều ổn thẳng đến khi cô nhìn đến khuôn mặt của người mang nó ra.
Là cô ta! Lưu Hạ An.
Đêm qua cô tra cả buổi mới ra được tên của cô gái này, thân phận cũng không có gì đặt biệt.
Từ nhỏ đã bị ba mẹ bỏ rơi được dì giúp việc trong Cố gia cưu mang, lớn lên một tí cũng làm công việc người giúp việc trong Cố gia còn ký cả hợp đồng dài hạn.
Mà nghe phong thanh cô ta còn là người đẩy Mạn Tuyết Liên từ lầu 4 xuống, khiến ả mất mạng.
Chẳng qua không có bằng chứng khép tội, nên không thể khiến cô ta ngồi tù được.
Kỳ thực cô cũng không ưa Mạn Tuyết Liên cho lắm, quá giả tạo, khuôn mặt lúc nào cũng miễn cưỡng treo lên nụ cười ngây thơ.
Ai cũng nhìn ra sâu bên trong cô ta có bao nhiêu giảo hoạt, chỉ có anh trai cô là nhìn không ra, nói rằng cái gì, anh biết cô ấy từ nhỏ, hai người còn cùng nhau lớn lên.
Cô ấy không phải là loại người như vậy.
Cái này Nghiêm Minh Nguyệt cô hiểu không rõ nha, Mạn gia và Cố gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-xin-dung-han-em/362804/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.