Trở về phòng Hạ An nhanh chóng tiến vào phòng tắm.
Ngâm mình trong bồn nước ấm cơ thể cô mới có thể thả lỏng chút ít.
Nước ngập qua xương quai xanh tinh tế đến tận giữa cổ, rồi dần đến môi của cô.
Sâu chút nữa có thể dâng đến tận mũi, nếu cứ như vậy mà bị dìm chết có phải sẽ thoải mái hơn không?
Hạ An chợt kéo cao khóe môi của mình vẽ nên nụ cười yếu ớt.
Vốn biết anh không yêu thương cô nhưng mà lại không nghĩ đến anh sẽ dùng phương thức này tra tấn cô.
Nếu chuyện lúc nãy bị người khác phát hiện thì cô phải làm sao mới tốt đây nhỉ?
Phải chăng chết đi là tốt nhất? Hay còn cách nào khác nữa?
Tìm mãi vẫn không ra câu trả lời Hạ An đành bất lực buông bỏ.
Nhắm lại đôi mắt, cả cơ thể cô dần trượt xuống, nước tràn qua mũi rồi qua khỏi đỉnh đầu của cô.
Nếu cứ bị anh hành hạ bằng loại phương thức này. Có lẽ cô sẽ duy trì không nổi nữa mất.
Đêm đen như mực, thông qua màn nước tinh khiết có thể thấy cô gái nhỏ đang ôm chầm cơ thể của mình, tựa như muốn an ủi chính bản thân cô.
Chỉ là cách thức này thật sự có hiệu quả sao?
[...]
"Hạ An, đêm qua cậu đi đâu vậy? Tớ tìm cậu cả buổi vẫn không thấy"
Tiểu Kiểu nhìn thấy Hạ An đang lau bàn ghế liền chạy đến hỏi thăm, ánh mắt nhìn cô cực kỳ lo lắng.
Hạ An ngước mặt lên không biết nên trả lời cô ấy như thế nào.
Đắn đo một hồi cô mới tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-xin-dung-han-em/362803/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.