Vừa dứt câu anh đã chuẩn xác hạ môi mình hôn xuống môi cô.
Hạ An lần này tỉnh táo rồi nhưng mà cô vẫn không có từ chối nụ hôn của anh ngược lại còn đáp trả một cách vụng về.
Nhận được sự nồng nhiệt cô Cố Chi Quân càng bạo dạn hơn, đưa lưỡi mình ra anh quắn lấy lưỡi cô không ngừng mơn trớn, rút lấy mật ngọt của cô.
Cả hai cứ thế mà hôn, hôn rất sâu, đến khi cảm thấy thở không nổi nữa mới buông ra, lúc rời đi còn kéo ra một sợi chỉ trong suốt ướt át.
Hạ An được trả không khí lại liền tham lam hít thở, một lúc sau cô lại phát hiện điều gì đó không đúng.
Sao lại có mùi máu tanh?
Nhìn lại tay anh cô kinh hãi phát hiện ra.
"Chi Quân…tay anh, máu"
Cố Chi Quân lại lắc đầu.
"Không sao vết thương ngoài da máu đã khô lại rồi"
Hạ An lại không chịu được, chân hướng cửa cô vội bước đi.
"Đợi em lấy thuốc cho anh"
Cố Chi Quân không cho cô đi, tay anh bắt ngang eo cô ôm chặt lấy, đôi môi hôn nhẹ lên vành tai cô.
"Không cần, em là liều thuốc tốt nhất cho anh rồi"
Mặt Hạ An bị câu nói này của anh làm cho đỏ lên, chân cũng vô thức dừng lại.
Cố Chi Quân cười trầm thấp sau đó ôm eo cô, dùng lực một tí cả hai đều ngã lên giường, đặt cô dưới thân mình lần nữa anh dịu dàng hôn lấy cổ cô cái lưỡi ướt át tà mị vương ra liếm trên làn da trắng mịn một đường.
"Ưm…"
Cảm giác ấm nóng từ anh khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-xin-dung-han-em/1825580/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.