[...] 
- Ban nãy tôi lỡ lời, cậu đây là người rộng lượng chắc không để bụng đâu nhỉ? 
- Đương nhiên là tôi có để bụng rồi. 
Tân Kỳ: "..." 
Vẫn là nơi cũ nhưng "trẻ con" đã bị đuổi ra khỏi phòng. Trong không gian vẫn còn tràn ngập vị tanh của tình dục, vậy mà hai người đàn ông này vẫn có thể ngồi lại với nhau uống trà đàm đạo. 
Chỉ khác một chút là mới ít phút trước đây vẫn còn coi nhau là kẻ thù không đội trời chung, vậy mà bây giờ đã hòa hoãn như anh em chí cốt. 
- Lời hứa năm xưa cậu tính thế nào? 
Choang... 
- Khốn khiếp!! "Ăn thịt" em gái tôi còn chưa đủ à? 
Tiếng đỗ vỡ vang lên, cơn tức giận vẫn chưa nguôi ngoai đã hừng hực bừng cháy, khiến Tân Kỳ liền muốn giết người. Nhưng cũng vì lúc trước vạ miệng, khiến món nợ không đâu từ trên trời rơi xuống buộc anh phải nhẫn nhịn. 
- Chưa. 
Tử Dật nhún vai, lời nói nhẹ như tơ hồng cất ra, khiến người đàn ông đối diện tức giận đến rít răng. 
- Vậy cậu muốn gì? 
Anh ta cuộn tròn nắm đấm, gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay, khổ sở gằn lên từng câu chữ. 
- Cưới vợ... 
Trái ngược với Tân Kỳ thì anh lại được mùa, toe toét cười đùa, lộ cả hàm răng trắng đều tăm tắp, như đang khiêu khích sức chịu đựng của đối phương. Khoé môi Tân Kỳ hơi co giật, quát tháo: 
- Nằm mơ đi, có chết ba đời cũng đừng mong lấy được em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-hanh-phuc-khong-tron-ven/2703300/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.