[...]
- Anh vừa nói gì đó? Nhắc lại xem nào!!
Mộng Nhiên gườm liếc oán than khi anh xuất hiện, lại còn nói nhỏ vào tai làm cô giật mình. Nhưng vì có chuyện quan trọng hơn cần để tâm nên không chấp nhặt với anh.
- Chúng ta sẽ kết hôn.
- Nói lại, em chưa nghe rõ.
- Vương Tử Dật và Kha Mộng Nhiên sẽ kết hôn.
- Chưa nghe...
- Đừng có nhay với anh chứ!!
Tử Dật quá mệt mỏi trước độ chai lì của nhóc con này, đôi má bánh bao mịn màng bị anh bóp lấy, vò qua vò lại không thương tiếc.
Nếu như không có "mẹ vợ" tại đây thì anh chắc chắn sẽ đè cô ra mà hôn nát cánh môi này làm hình phạt.
- Làm sao có thể, còn ba em thì sao? Anh đừng hòng lừa gạt em.
- Anh nói được là được, em chỉ cần an phận diện váy cưới lên lễ đường, không cần lo lắng bất cứ việc gì hết.
Đến Tử Dật cũng không ngờ được rằng mọi chuyện sẽ lướt qua một cách dễ dàng, êm đẹp như thế này. Nhưng tất cả đã lỡ là sự thật rồi, anh biết phải làm sao đây?
"Là lỗi của tôi, là do tôi cường bạo tiểu thư, mọi hình phạt tôi xin gánh vác, cho dù có phải mất mạng cũng không một lời oán than. Chỉ mong lão gia không đừng làm tổn hại đến cô ấy."
"Cậu có chắc là mình gánh nổi hình phạt này?"
"Tất nhiên."
"Vậy thì... hình phạt của cậu là chịu trách nhiệm với cuộc đời của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-hanh-phuc-khong-tron-ven/2703298/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.