[...]
- Hé hé, anh đợi Jay có lâu không?
Jay từ lầu trên lon ton chạy xuống sà ngay vào lòng Tử Dật không một chút phòng bị, cô đã thay cho mình một bộ quần áo trông năng động hơn hẳn chiếc váy ban nãy mà Tử Dật lựa chọn.
Là một chiếc quần short ngắn cùng áo thun trắng đơn giản không hoạ tiết, đóng thùng gọn gàng.
Mái tóc đen truyền thống được búi thành củ tỏi nhìn vô cùng đáng yêu, hoạt bác, cùng với dáng người nhỏ nhắn, trông Jay cứ như hình tượng em gái thanh xuân của biết bao chàng trai trẻ.
Tử Dật bị cuốn vào nét đẹp thanh thuần ấy đến nỗi không màng chớp mắt, nhìn Jay như vậy bỗng dưng anh sinh ra cảm giác hoài niệm khó tả.
Cuối cùng vẫn lựa chọn gói ghém tất cả cất vào một gốc trong tâm trí, ánh mắt đằm thắm dành cho cô gái nhỏ, mỉm cười dịu dàng nói:
- Lần sau em không được chạy như vậy nữa, nhỡ may ngã cầu thang thì sao?
Được anh quan tâm như thế, Jay vui sướng lâng lâng. Cô dũi mặt vào người anh nũng nịu.
- Có anh lo mà.
Tử Dật bất lực, xoa nhẹ đầu Jay, đảm bảo không làm xù tóc cô. Rồi lại bưng khuôn mặt xinh xắn ấy lên, hoá thành một con chim gõ kiến, hôn chốc chốc vào làn da mịn màng, không một chút son phấn.
Một màng cẩu lương đầy ngọt ngào diễn ra công khai trước sảnh nhà, những người giúp việc dọn dẹp xung quanh như trở thành người vô hình, họ không có động thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-hanh-phuc-khong-tron-ven/2703256/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.