Ăn xong, bọn họ quyết định trở về.
Trên xe.
- Hôm nay thế nào? Có vui không?
Vui? Anh đang hỏi Tự Ninh sao?
- Cũng được!
Tiêu xài phung phí tiền thì có gì mà vui chứ? Nhưng... cô cũng đâu thể nào nói không vui, vì... trông anh có vẻ... khoái chí lắm mà.
- Vậy thì tốt. Nếu em thích thì sau này tôi lại đưa em ra ngoài nữa!
- Thời Niên! Tiêu tiền là thú vui của những người nhà giàu như anh có đúng không? Nhưng, đối với em thì... nó lại rất nhàm chán và tạo ra một thứ áp lực kì lạ.
Thời Niên không hiểu cái áp lực mà Tự Ninh nói đến là gì?
- Em không thích đến những nơi như vậy sao?
Tự Ninh lắc đầu.
- Không phải, đi với anh thì cho dù là nơi nào em cũng cảm thấy thích, nhưng... em không thích cách anh tiêu tiền phung phí cho em. Nó làm em... cảm thấy rất ngột ngạt... và khó hiểu, em không hiểu tại sao anh lại chịu chi cho em nhiều đến thế!
Thì ra là cô ấy không thích phung phí!
- Tôi cứ tưởng em thích vậy và làm thế em sẽ vui, nhưng không ngờ.... Vậy được rồi! Sau này tôi sẽ không đưa em đi những nơi như vậy nữa, sau này chúng ta chỉ đến những nơi bình dân thôi được không?
Anh ấy vậy mà lại nghe theo lời của Tự Ninh nói sao? Nhưng... lúc nãy.... anh ấy nói là vì muốn Tự Ninh vui nên anh ấy mới làm vậy?
Tự Ninh bông hít vào một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938971/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.