Những tiếng bước chân nhanh nhẹn chạy ra sân, Thiên Di thần gắp vì cậu thấy cái lạnh đang ùa vào da thịt cậu.
' Ờm... Tớ thấy là mình đứng đây đợi ba vô đi ha. " - Thiên Di chớp chớp mắt nhìn Nhàn Thanh.
Nhàn Thanh cũng chỉ biết cười bất lực đồng ý.
Tiếng xe đã tắt kèm tiếng đóng cửa thật to vang lên, Ông Đường cùng từ
ngoài đi vào trong và bất ngờ khi thấy Thiên Di còn thức.
Sao hai đứa chưa ngủ nữa? " #Ông Đường
Nhìn thôi ông cũng đã biết hai cậu đợi ông về rồi mới đi ngủ, cả ba cùng nhau ngồi uống trà nóng một chút rồi về phòng ngủ. Thiên Di cùng Nhàn Thanh đi lên phòng.
" Thiên Di ơi, ai sao lưng cậu kìa... " - Nhàn Thanh nhìn sau lưng Thiên Di, vẻ mặt hơi sợ hãi.
Áaaa!"
" Ơ,... Nhàn Thanh cậu trêu tớ?! Dỗi " - Thiên Di bay lên giường thiệt nhanh chùm chăn rồi lại mở ra khi nghe thấy tiếng cười của Nhàn Thanh.
Khung cảnh thật vui tươi hồn nhiên biết bao. Rồi trời lại càng về khuya cả hai bạn nhỏ đành phải đi ngủ, nằm cạnh nhau trên một chiếc giường nhưng là một tình bạn thuần khiết.
Buổi sáng đến thật nhanh, khi những chú chim nhỏ kêu líu lo chào mừng ngày mới, một ngày thật mát lạnh. Những hàng cây xanh hay những ngọn cỏ dại vừa mới chớm nở cũng đã chìm trong làng tuyết trắng xóa.
Thiên Di và Nhàn Thanh mặt thật ấm để ra ngoài nghịch tuyết vào buổi sáng sớm, khi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen/3741117/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.