Edit: Thanh Hưng
Nguyên Vi bế quan trong nhà ở "Thiên Viên", tự báo cho mình, nếu như không buông bỏ nổi một người thì giống như bản thảo chuyện cũ, nếu như nhà xuất bản không khen không dứt miệng bản thảo của cô thì cô tuyệt đối sẽ không gặp Trịnh Âu Dương. Trừng phạt nghiêm khắc lần này vô cùng hữu hiệu, không tới ba ngày Nguyên Vi đã đại công cáo thành, thắng được ngón tay cái của biên tập nhà xuất bản. Chuyện xưa đại loại là tình yêu lặng yên không tiếng động cùng với (lqd) nhấp nhố trong quá trình tự mình cố gắng nuôi dưỡng đứa bé của một người mẹ độc thân, lần này Nguyên Vi không hề dùng tay trống Trịnh Âu Dương này bố trí chuyện xưa nữa, mà để mẹ tay trống Trịnh Nghi làm nhân vật chính. Biên tập nói: "Được, được, trong ôn nhu mang theo thực tế, trong thực tế mang theo miệt mài, trong miệt mài lại vẫn có hi vọng. Vi Vi, có lẽ nó đúng là tác phẩm xoay mình của cô, có lẽ nó có thể làm cho đám độc giả nâng cô thêm một tầng cao nữa."
Nguyên Vi bất kể cái gì tầng cao với không tầng cao, cô vừa bước một bước rời khỏi cửa chính của tòa soạn thì lập tức gọi điện thoại cho Trịnh Âu Dương, đáng tiếc, gọi liên tục ba cuộc đều không ai trả lời. Nguyên Vi vặn người để lại tin nhắn thoại trên điện thoại di động: "Âu Dương, anh tức giận à? Hai ngày nay người ta thật sự có chính sự cần làm mà, không phải cố ý không để ý tới anh đâu. Anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghieng-nguoi-gap-dinh-menh/2177324/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.