Edit: Thanh Hưng
Tả Sâm biết được tin vui này từ trong miệng Tả Ấp. Lời nói lăn qua lộn lại của Tả Ấp đơn giản mấy câu như vậy: Rốt cuộc chờ đến lúc nào thằng con trai xấu xa này mới kết hôn? Chờ đến lúc nào đời sau mới đầy đàn? Anh nhìn Hách Tuấn một chút, hiệu suất kia còn cao hơn nhà họ Tả chúng ta xây nhà, anh có phải cũng ép ta tới bán thân bất toại mới bằng lòng nộp khí giới (L.Q.D) đầu hàng hay không? Ta biết rõ anh không bỏ được vườn hoa kia, nhưng kết hôn cũng không đại biểu sau này anh chỉ có thế treo cổ trên một thân cây mà, anh đại khái có thể để lão bà ở nhà sinh con, còn mình thì đi tiêu dao khoái hoạt.
Tả Sâm trực tiếp đi về phía cửa, vừa đi vừa nói: "Ngài chính là dùng cách này bức lão bà của ngài đi sao?"
"Đứng lại." Tả Ấp quát: "Anh, anh cái đồ ranh con kia."
Tả Sâm đối mặt với cửa: "Ít nhất, thằng ranh con này sẽ không mang hôn nhân ra đùa giỡn. Còn nữa, xin hỏi, nếu như mà con là thằng ranh con, vậy ngài là cái gì?" Sau đó, Tả Sâm mở cửa rời đi.
Tả Ấp che tim ngã ngồi ở trên ghế sofa: sao mình càng già càng dẻo dai thế này? Con trai không vâng lời như vậy, mình lại vẫn hời hợt, trái tim này vẫn đập mạnh mẽ như cũ, máu vẫn lưu thông trôi chảy như cũ, thật hâm mộ Hách Thế Uyên mà, nghiêng người trên xe lăn phát hiệu lệnh, không ai dám nói nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghieng-nguoi-gap-dinh-menh/2177323/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.