Nghe Dữu Sướng nói tỷ tỷ nàng đã mất tích, ta rất hoảng hốt: “Là ý gì? Mọi người đã hoàn toàn mất liên lạc với nàng ấy rồi sao? Mọi người đã đi tìm hết chưa?”
Dữu Sướng đáp:
- Tìm chứ, thậm chí còn mời cả quan phủ lặng lẽ tìm kiếm nhưng vẫn không có tin tức gì cả. Tỷ tỷ của muội là một người sống sờ sờ ra đó, cứ thế mất tích rồi.”
- Trời ạ! Tỷ tỷ muội mất tích ở đâu?
Lúc hỏi, lòng ta đã thoáng có dự cảm bất an: Một nữ tử hơn 10 tuổi mất tích, trong thời thế loạn lạc thế này, quá nửa là lành ít dữ nhiều.
“Đầu tiên là ở nhà người thân thích nhưng không lâu sau thì đi ra ngoài. Ti cuối cùng là có người ở trấn dưới phủ Dương Châu nhìn thấy nàng cùng tên nam nhân kia đi lại trên đường.”
“Nam nhân kia?” Ta chần chừ hỏi: “Là người có gian tình với nàng… À, ngại quá, là người có tình cảm với nàng sao?”
“Còn không phải là hắn!” Chẳng hiểu vì sao, lúc nói những lời này, Dữu Sướng như đang nghiến răng nghiến lợi.
Ta vỗ vỗ vai nàng, an ủi: “Nếu là như vậy thì mọi người đừng quá lo lắng, đây chứng tỏ tỷ tỷ của muội đang ở bên ý trung nhân của nàng đó. Có lẽ giờ bọn họ đang sống hạnh phúc ở đâu đó rồi. Chỉ là không tiện liên lạc, sợ mọi người chia rẽ bọn họ mà thôi.”
Dữu Sướng lại nói: “Tỷ không biết đâu, sau khi nghe được tin này, nhà muội đã phái người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130215/quyen-5-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.