Dù Vệ phu nhân đùa bỡn nói muốn để ta ra cuối cùng, để không khí đẩy lên cao nhất, nhưng ta cũng không thể trốn mãi ở một chỗ không ra được. Thậm chí hôm nay rốt cuộc có những bước gì, trận đấu có những quy tắc gì ta còn không rõ ràng. Vì thế ta đề nghị với Vệ phu nhân:
- Hay là tạm thời con thay quần áo đã, ra đằng trước giúp mọi người.
Dù sao trận đấu này chủ yếu đều là vì ta, nếu cái gì cũng dựa vào người khác, ta ngồi bên trong như đại tiểu thư thì sao nói cho thông được.
Vệ phu nhân lại lườm ta một cái:
- Đùa cái gì thế, ta vừa mới trang điểm cho ngươi xong ngươi lại cởi ra thì chẳng phải ta phí sức rồi sao?
Nhưng mà để ta mặc bộ quần áo ướt át thế này thì lát nữa ra ngoài thế nào. Đẹp thì đẹp thật nhưng thực sự có chút kì quái. Nhất là trong cảnh trời băng đất tuyết thế này, mặc quần áo như tiên nữ bay bay thì thích hợp sao?
Nói thật, ngoại trừ cảm giác ngạc nhiên, bất ngờ lúc đầu thì giờ càng nhìn bản thân ta càng thấy khoa trương. Có lẽ là bình thường luôn mộc mạc, giờ đột nhiên như hát kinh kịch thì thực sự không quen.
Đang nói chuyện, ngoài cửa có người thông báo:
- Phu nhân, đã bắt đầu có khách đến rồi.
Vệ phu nhân vội đứng dậy rồi đi ra ngoài, trước khi đi còn cố ý dặn dò ta:
- Ngươi ngồi ở đây đừng có đi đâu nhé.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130186/quyen-4-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.