Công tử áo tím quay đầu, ta kinh ngạc đứng sững lại, miệng ngập ngừng:
- Hoàn thiếu gia, sao ngươi cũng mặc áo tím?
Lời vừa nói ra đã tự hối hận nhưng giờ đã không rút lại được nữa rồi. Hắn lạnh mặt:
- Ta không được mặc màu tím? Màu tím là độc quyền của hắn sao?
- Đương nhiên… không phải.
Nhưng rõ ràng là Vương Hiến Chi hay mặc đồ tím nhất mà. Hơn nữa còn cố ý chờ ta trên đê, còn quay lưng về phía ta nên ta mới dễ gọi nhầm.
Thấy Hoàn Tể khí thế như vậy, ta cũng có chút mất kiên nhẫn, hắn có tư cách gì mà đối xử với ta như vậy? Cho dù ta có gọi nhầm thì cũng chẳng phải là đắc tội gì lớn lao.
Bởi vậy ta mím chặt môi không hé răng, nhìn xem hắn chờ ở đây rốt cuộc là muốn nói gì với ta.
- Tối qua ngươi ở lại trong cung?
Hắn bình tĩnh đi thẳng vào vấn đề.
Quả nhiên là những lời này!
- Đúng thế!
Thì làm sao?
- Ở trong điện Thừa Ân?
- Ừ!
Nếu hắn muốn bức ta từng bước như vậy thì ta cũng phối hợp với hắn.
Sắc mặt hắn lại càng khó coi, tay dưới áo khoác nắm chặt thành quyền, nếu không vì gió quá lớn thì chắc ta đã nghe được cả tiếng khớp xương kêu luôn rồi.
Tuyết lặng lẽ rơi, ta nhẫn nại chờ hắn hỏi nốt câu cuối cùng, sau đó ta cũng chẳng thèm tiếp nữa. Trời lạnh thế này, ta chỉ muốn được về nhà sớm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130178/quyen-4-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.