Đây vốn là một ngày rất đẹp.
Ta được lĩnh 50 tiền từ cửa hàng còn được thêm một bộ bảo bối. Khỏi cần nói, đó chính là văn phòng tứ bảo.
Ngươi sẽ hỏi, nếu Hồ nhị ca đã mở cửa hàng văn phòng phẩm thì sao ta không đến cửa hàng của huynh ấy lấy?
Ta nghĩ thế này: Hồ nhị ca là người buôn bán, mỗi mặt hàng nhập vào đều là để kiếm tiền, sao ta có thể không biết xấu hổ đi lấy không? Nếu không, ta bỏ tiền ra mua Hồ nhị ca cũng sẽ chẳng nhận. Tóm lại là rất ngại.
Cho nên ta chưa từng nhắc đến chuyện này với Hồ nhị ca mà Hồ nhị ca cũng không biết ta cần cái này.
Nhưng ông chủ thưởng thì khác, đây là ta lao động kiếm được.
Hôm nay lúc trưa bán hàng rất chạy, mới nửa canh giờ đã bán ra được vài chiếc nghiên mực đắt tiền.
Chưởng quầy cao hứng đến độ cứ mãi nói với ta:
- Vất vả, vất vả rồi, hôm nay ngoài tiền công ra sẽ có thêm một phong bao thưởng cho ngươi.
Lại sợ Bì Bì phản đối nên vội nói với Bì Bì:
- Ngươi cũng có, chỉ cần hai người các ngươi ngoan ngoãn giúp ta làm việc, ta sẽ không bạc đãi các ngươi.
Nghe nói vậy, ta thuận nước giong thuyền, nhân cơ hội yêu cầu:
- Ta có thể xin một thứ đồ khác được không?
- Cái gì vậy?
- Một bộ văn phòng tứ bảo.
Thấy chưởng quầy có vẻ kinh ngạc, ta tưởng rằng ông ta nghĩ mình tham lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130118/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.