Cũng nhờ công chúa gây rối vừa mang đến tai họa ngầm cũng vừa mang đến chút phúc lợi. Đây hẳn là cái gọi là “trong họa có phúc” rồi.
Khiến ta vui vẻ vẫn là về sau ta có thể thoải mái ngồi trong thư phòng nghe giảng bài, không cần phải như trộm rình rập nghe lén bên ngoài cửa sổ nữa.
Hơn thế, các vị thiếu gia vẫn sợ vì lần ta bị đánh, giờ còn chưa đến lúc tan học đã bắt đầu đẩy ta về sớm, để ta nhân lúc trời còn sáng, ít người dám làm càn, về nhà sớm một chút.
Thực ra với một người bị công chúa để ý, bất kể là lúc nào, đi đâu cũng đều không an toàn. Chỉ là những lời này mọi người đều hiểu nhưng không nói, tránh tự mình dọa mình, làm chuyện vô bổ.
Hôm nay buổi tối bình an trở về, ta dùng mọi chiêu thức của mình để làm mấy món ăn, mời cả nhà Hồ đại nương qua ăn cơm.
Đề tài trong bữa ăn đương nhiên là xoay quanh Hồ nhị ca, giờ hắn là kẻ thất nghiệp nên nhận được rất nhiều sự quan tâm.
Tuy Hồ nhị ca làm tiểu nhị nhiều năm, làm nhị chưởng quầy mới được vài ngày nhưng hiển nhiên đã dễ dàng bị nghiện vị trí chưởng quầy. Cho nên lúc ăn cơ, Hồ nhị ca lại tỏ ý: “Đánh chết cũng không làm tiểu nhị”.
Không muốn thì không làm, thế sau này làm gì? Đương nhiên là muốn tự làm ông chủ.
Vấn đề là, làm ông chủ thì cần tiền vốn. Chỉ dựa vào chút tiền trong tay Hồ nhị ca,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130117/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.