Xuân qua, thu đến, đông lại về... một năm thời gian thoáng trôi qua rất nhanh. Đối với người bình thường mà nói, một năm thời gian cũng chẳng phải là dài, tuy nhiên từng ấy thời gian cũng có thể để cho người ta làm được rất nhiều việc rồi. Ngược lại đối với những người tu tiên, một năm ấy chỉ tựa như là một cái chớp mắt mà thôi.
Nhưng đối với Diệp Khôn thì lại hoàn toàn không phải như vậy, với người khác là một năm nhưng đối với hắn lại là mười năm có thừa.
Một năm qua đi, tương đương với mười năm thời gian ở trong Lam Ngọc, Diệp Khôn sau khi xem toàn bộ điểm tịch mà hắn đã sao chép lại ở trong ngọc giản. Hắn quay sang chú ý đến ba cuốn tâm đắc về Trận Pháp, Luyện Đan, Chế Phù của vị tiền nhân được xưng là Ngũ Hành Tán nhân kia lưu lại.
Nhìn vào hoàn cảnh cũng như lợi thế hiện tại của mình, Diệp Khôn quyết định trước tiên chọn một trong ba cuốn tâm đắc, lấy ra một cuốn để nghiên cứu học tập.
Trong ba cuốn tâm đắc đó, hiển nhiên Diệp Khôn chọn cuốn nói về “Luyện Đan” rồi.
Gần mười năm nghiên cứu và học tập, Diệp Khôn không khỏi cảm thán về những gì mà Ngũ Hành Tán Nhân đã để lại.
Như vậy mới biết, ở tu tiên giới Luyện Đan cũng là một loại pháp môn tu luyện, nhưng nó không như những pháp môn khác. Nếu như theo đuổi thuật Luyện Đan, còn được gọi là Luyện Đan Chi Đạo, thì tu sĩ phải bỏ ra rất nhiều thời gian và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399670/quyen-2-chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.