“Tiền bối! Xem ra ngài rất chú trọng đến tiểu tử này?” Vừa thấy lão giả xuất hiện, Tư Bình cũng không có kinh ngạc, ngược lại mừng thầm vội cung kính nói.
“Ân! Không sai! Tiểu tử này tư chất đặc biệt, rất hợp với người ta đang cần tìm. Ở đây chỉ có mỗi mình ngươi là ta có thể tin tưởng nhất, vì thế sau này ngươi hãy giúp ta âm thầm bảo vệ hắn cho đến khi hắn có đủ năng lực tự bảo vệ mình thì thôi.” Lão Ngũ đang nhìn về phía cửa, vẫn không có quay đầu lại, nhẹ gật đầu nhàn nhạt nói.
“Vâng! Tiền bối đã tin tưởng, vãn bối cũng không dám lơ là, nhất định sẽ dốc hết sức mình bảo vệ hắn.” Nói rồi, Tư Bình hít vào một hơi thật sâu, ngay lập tức từ trong người lão bộc phát ra một luồng uy áp thật khủng bố, khiến cho toàn bộ không gian bên trong Tàng Kinh Các phải chịu một áp lực đáng sợ, tùy thời có thể khiến cho nơi đây bị phá hủy.
“Ồ! Mới có chưa đầy năm mươi năm không gặp ngươi từ Kết Đan Hậu Kỳ đã đạt tới đại viên mãn rồi. Xem ra chỉ cần tu luyện thêm một chút nữa, là có thể bước vào cảnh giới Giả Anh sau đó đột phá bước vào Nguyên Anh Kỳ a.” Gặp uy áp của Tư Bình thả ra, nhưng Lão Ngũ không hề bị ảnh hưởng chút nào, ngược lại hơi kinh ngạc đảo mắt nhìn qua Tư Bình một cái, thản nhiên nói.
“Cũng may được sự trợ giúp của tiền bối, cho nên vãn bối mới có ngày hôm nay. Nếu không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399672/quyen-2-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.