Trong lòng đã có chủ ý, Diệp Khôn vươn vai làm vài động tác nhẹ thả lỏng toàn thân, sau đó hắn hướng về phía dược viên di tới.
Đến bên cạnh dược viên, Diệp Khôn đảo mắt nhìn qua một lượt, khóe miệng nở nụ cười mỉm, cánh tay hắn khẽ lật một cái ngọc giản liền xuất hiện trong lòng bàn tay. Đây đúng là ngọc giản mà Trương Vĩnh đã sai người đưa đến cho hắn cách đây không lâu, bên trong ngọc giản đã được lão ghi lại những dược liệu cần trong đợt này.
Đưa ngọc giản đặt lên trán, thần thức của hắn liền tiến vào bên trong xem lại một lần nữa. Một lú sau, xác định chính xác những dược liệu cần lấy lần này, Diệp Khôn thu lại ngọc giản vào trong túi trữ vật, đồng thời lấy ra hơn một trăm cái hộp gỗ nhỏ, bề ngoài nhìn rất tinh sảo, chuẩn bị bắt tay vào thu lượm dược thảo.
Diệp Khôn còn chưa kịp hành động, đột nhiên từ bên ngoài Dược Linh Cốc một đạo kim quang lóe lên xuyên qua tầng cấm chế bên ngoài, chỉ trong chớp mắt đã đi vào bên trong xuất hiện trước mặt hắn.
Đã có kinh nghiệm từ trước, gặp phải tình cảnh này đôi lông mày của Diệp Khôn chỉ hơi trau lại, vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn về phía đạo kim quang kia.
“Truyền âm phù”
Khẽ thốt ra một tiếng, cánh tay Diệp Khôn khẽ vẫy, đạo kim quang chớp lên một cái đã nằm ngọn trong tay hắn. Đưa thần thức chìm vào bên trong lá phù, một lúc sau sắc mặt Diệp Khôn có chút thay đổi. Buông lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399667/quyen-2-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.