"Đây không công bằng, cho nên ta từ chối đề nghị của ngươi, Đệ Cửu đại nhân." Sở Tuyền Nguyệt đáp.
"Phu nhân!" Cửu thúc rất bất lực.
"Đệ Cửu đại nhân, ngươi rốt cuộc là người gì?" Sở Tuyền Nguyệt nhìn chằm chằm Cửu thúc nói.
Cửu thúc lắc đầu, trả lời: "Ta cũng không biết."
"Nếu như ngươi nhớ ra, sẽ rời khỏi sao?" Sở Tuyền Nguyệt hỏi.
"Sẽ không!" Ông nói chắc như đinh đóng cột.
"Bởi vì bảo vệ tiểu Cửu, chính là số mệnh của ta. Ta quên mất mọi thứ, chỉ duy nhất một điểm này là vĩnh viễn không thay đổi."
Sở Tuyền Nguyệt không hiểu, "Đây rốt cuộc là số mệnh gì, ngươi với Ca nhi không thân không thích, kể từ khi hai ngươi biết nhau trước đó, ngươi căn bản chưa từng gặp qua con bé, tại sao ngươi lại có thể khẳng định như vậy?"
"Ta cũng không rõ, ta tuyệt đối không làm ra việc gì có hại đối với tiểu Cửu."
Sở Cửu Ca thành công tiến cấp, đồng thời cô đối với xung quanh càng thêm nhạy cảm.
Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang, nói: "Dung Uyên, vẫn là có cá lọt lướt xông vào rồi."
Dung Uyên vừa nãy đem toàn bộ tinh lực đều đặt trên người Sở Cửu Ca, không có chú ý tình huống xung quanh, hắn đối với những thủ hạ đó của hắn vẫn là có chút tự tin.
Nhưng lại không ngờ tới là có người xông vào được, Sở Cửu Ca nói: "Chính là ở bên đó."
"Uỳnh!" Thân hình màu trắng ngà nhảy ra ngoài, đối với vị khách không mời này, Dung Uyên hoàn toàn không chút khách khí ra tay rất nặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776558/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.