Sở Cửu Ca nói: "Ta nói là thật đó, tin hay không thì tùy."
"Lời tiểu Cửu nói ta đều tin, ta đều tin, ai bảo tiểu Cửu xinh đẹp như vậy làm chi." Nhị Lượng cười hi hi nói.
Đáy mắt Dung Uyên lóe qua hàn quang, hắn hỏi: "Cửu nhi, ta có thể bóp chết tên này hay không? Hắn quá chướng mắt đi."
"Nếu như đem đồ ngốc này gϊếŧ chết, nói không chừng Nhất Nặc sẽ tìm ta liều mạng, hắn vẫn còn thiếu ta một yêu cầu chưa hoàn thành, không thể đối địch với hắn được." Sở Cửu Ca nói.
Gia hỏa Nhất Nặc đó là một tên phúc hắc tâm tư thâm trầm, Nhị Lượng ngược lại là một người đơn thuần khiến cho người ta chỉ cần một ánh mắt liền có thể nhìn thấu, quả thực là hai thái cực.
"Đúng, ta là ca ca của Nhất Nặc, ngươi nếu như gϊếŧ ta hắn nhất định sẽ tìm ngươi liều mạng!"
Dung Uyên lạnh giọng nói: "Thật phiền phức!"
Cô nói: "Việc của đêm nay ngươi không được phép nói với người khác, ta biết nhiệm vụ của ngươi đến Thái Vân Tông cũng là tìm hộp bất tử, mục đích của ta cũng vậy. Hôm nay ngươi rơi vào trong tay ta đúng là ta sẽ không gϊếŧ ngươi, nhưng mà ngươi đến sớm hơn ta, có lẽ có một số tình báo Nhất Nặc không có nói rõ với ta. Ngươi lấy tình báo để đổi, đem tình báo nói cho ta biết, ta liền thả ngươi rời khỏi."
Nhị Lượng nói: "Nhất Nặc có thể đem tin tức này nói với ngươi, xem ra ngươi cũng không phải là kẻ địch của chúng tôi. Chúng tôi vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776559/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.