Chương trước
Chương sau
Tử Tinh Châu nói: "Cửu Ca cô ta không phải thiên tài, cô ta thật ra là một yêu nghiệt."
Thực lực ngưng thể cảnh bát trọng, nhưng giới hạn sức chiến đấu của cô ta lại không thể lường được.
Đừng nói cô ta đánh bại ngưng hồn cảnh, cho dù cô ta đánh bại luyện linh cảnh hắn cũng cảm thấy không chút kì quái nào.
"Rầm!" Quý Trường Phong bị kích lui ra ngoài.
Kết quả của một lui này là khiến cho hắn không ngừng phải lui lại, Sở Cửu Ca đã hoàn toàn nắm rõ sơ hở của hắn, thân hình như sấm chớp động thủ với Quý Trường Phong.
"Phụt phụt phụt!"
"Ta tuyệt đối sẽ không thua đâu!" Quý Trường Phong dốc hết toàn lực chiến đấu.
Hắn không cam tâm thua, hắn muốn nghịch chuyển cục diện bị chèn ép này.
"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
Sơ hở của hắn bị Sở Cửu Ca quan sát hết rồi, mỗi một lần giao phong, chịu thiệt lớn nhất là hắn.
Khiến cho sắc mặt hắn càng thêm khó coi chính là, linh lực của Sở Cửu Ca trong sự công kích không ngừng không những không yếu đi, mà lại bạo phát ra lực lượng càng lớn mạnh hơn.
"Sở Cửu Ca đột phá rồi!"
"Cô ta ngay lúc này đột phá!"
Quý Trường Phong lạnh giọng nói: "Muốn đột phá, ta sẽ không để ngươi thành công đâu, trừ phi ngươi nhận thua!"
Sở Cửu Ca nói: "Cũng sắp thắng rồi, ta nhận thua làm chi? Ngươi nếu như không muốn bị đánh một trận, bây giờ nhận thua còn kịp."
"Ngươi nghĩ đột phá rất dễ hay sao? Ngươi không nhận thua, vậy thì đừng trách ta ngăn cản ngươi tiến cấp, một khi ngươi đột phá thất bại, trước lúc tỷ thí nội môn e là ngươi cũng không có cách tiến cấp rồi."
Thời khắc quan trọng tiến cấp cần phải tập trung tinh lực, không có cách lo những việc khác đương nhiên cũng không thể phòng vệ, Quý Trường Phong muốn phá hoại rất dễ dàng.
Nhưng mà đối thủ của hắn là Sở Cửu Ca, đối với việc bản thân đang đánh lại tiến cấp, Sở Cửu Ca đã quen rồi.
Một bên ngưng tụ linh lực tiến cấp, một bên vận chuyển linh lực né tránh.
Quỹ tích công kích của hắn toàn bộ đều bị cô quan sát rõ mồn một, muốn né tránh căn bản không cần tốn bao nhiêu tinh lực.
"Tránh được rồi!"
"Một bên tiến cấp một bên né tránh công kích, hơn nữa còn không bị thương, quá mạnh đi thôi!"
"Quý Trường Phong vẫn công kích không đến Sở Cửu Ca?"
"Sở Cửu Ca đây là như thế nào làm được vậy?"
Bọn họ không biết, muốn làm được trước tiên cần phải có một đôi bất tử sinh mệnh chi đồng.

Nhưng mà bất tử sinh mệnh chi đồng trên thế gian này chỉ có đúng một đôi này mà thôi.
Ngay lúc Quý Trường Phong từng lần công kích thất bại muốn thổ huyết, Sở Cửu Ca đã thành công tiến cấp rồi, đạt đến thực lực ngưng thể cảnh cửu trọng.
Mọi người trợn tròn mắt nói: "Thành công rồi!"
"Tốc độ tiến cấp này cũng quá nhanh đi! Nghĩ đến năm đó ta tiến cấp ngưng thể cảnh cửu trọng cần phải dùng đến thời gian cả một ngày."
"Thời gian của ta được xem là nhanh rồi đó, dùng hết nửa ngày. Đây là tiến cấp ngưng thể cảnh cửu trọng không phải là nhị trọng tam trọng đâu! Cấp bậc cao nhất của ngưng thể cảnh, sao lại nhanh như vậy?"
Tiến cấp của Sở Cửu Ca, khiến cho Quý Trường Phong loạn hết cả lên!
Bát trọng hắn cũng đã không thu thập nổi, nay còn là cửu trọng..
Hắn đã mất hết lòng tin, sơ hở càng nhiều thêm.
Nhiều sở hở như vậy, đã là ngưng thể cảnh cửu trọng như Sở Cửu Ca, muốn đối phó thật sự quá dễ dàng rồi.
Một chiêu một thức, trong phút chốc thi triển ra mấy chiêu linh kỹ hoàng cấp.
"Lạc Nguyệt Tuyền!"
"Lưu Vũ Chưởng!"
"..."
Chính là những linh kỹ hoàng cấp như vậy, phút chốc phá vỡ lớp phòng vệ của Quý Trường Phong, thân thể của Quý Trường Phong bay trong không trung!
"Phụt!" một ngụm máu tươi phun ra.
Hắn thua rồi!
Sở Cửu Ca đứng trên lôi đài nói: "Còn ai muốn khiêu chiến ta, nếu có thì cùng lên, nếu không có thì ta cần phải củng cố thực lực ngưng thể cảnh cửu trọng rồi."
Chỉ với một trận chiến như vậy, những người này đương nhiên không dám nông nổi khiêu chiến Sở Cửu Ca, không có ai lên tiếng.
Dự định của Sở Cửu Ca là đột phá lên ngưng hồn cảnh trước khi tiến vào nội môn, có thực lực như vậy hành động trong nội môn sẽ tiện lợi hơn nhiều, cho nên Sở Cửu Ca gần như cả ngày đều ngâm mình trong hàn đầm.
Dung Uyên đương nhiên phụ trách thủ hộ, thuận tiện rình mò một chút xuân quang, thuận tiện chuẩn bị một số mỹ vị đút cho vị hôn thê tương lai của mình.
Đối với việc Cửu Ca chủ động đến địa bàn của mình, không ở chung với những người khác, Dung Uyên rất hài lòng.
Linh lực của hàn đầm rất đầy, một ngày trước ngày thi đấu nội môn, Sở Cửu Ca bị Dung Uyên bắt cóc đến đỉnh núi đó của hắn.
Cô ẩn ẩn cảm nhận được bản thân muốn đột phá rồi, linh lực của cả Vân Sơn điên cuồng tụ hợp qua đây.
Dung Uyên ngẩn ra, không ổn!

Hắn biết bất tử sinh mệnh chi đồng rất mạnh, nhưng không ngờ đến Cửu nhi chỉ là đột phá từ ngưng thể cảnh lên ngưng hồn cảnh, liền dẫn đến động tĩnh lớn đến vậy.
Đôi mắt đen tuyền của Sở Cửu Ca lưu chuyển linh lực phi thường cường thịnh, dưới sự hấp thụ bá đạo của bất tử sinh mệnh chi đồng thân thể cô tiêu hóa vô tận linh lực, giúp cho cô đột phá cánh cổng đó.
Sở Cửu Ca đang đeo sợi dây chuyền tử thủy tinh đó, ánh sáng trở nên mờ nhạt đi, tình huống như vậy đã không phải nó có thể che giấu được nữa rồi!
Dung Uyên bạo phát ra linh lực cường hoành, bao trùm cả đỉnh núi này.
Phản ứng của hắn rất nhanh, nhưng mà vẫn kinh động đến không ít người.
"Công tử có lệnh, bất kì ai cũng không được đến gần, nếu không gϊếŧ không tha!" Một thân ảnh màu đen xuất hiện, thủ hộ bên dưới núi, băng lạnh nói.
Tông chủ Thái Vân Tông Vân Vũ nói: "Nếu đã là động tĩnh do Dung công tử gây ra, vậy thì bổn tông chủ cũng không nên hỏi nhiều rồi, ta sẽ nói với những người khác đừng đến quấy rầy Dung công tử."
Ngay lúc đó một thân ảnh đang đi dạo trong nội môn cảm nhận được sự dao động của lực lượng đó ngẩn ra, hắn cảm nhận được như có cái gì kêu gọi hắn, máu toàn thân đều sôi sục cả lên.
Hắn thấp giọng thì thào "Chẳng lẽ là hộp bất tử đang kêu gọi ta, ha ha ha! Quá tốt rồi, cuối cùng cũng tìm thấy rồi."
Hắn nhảy nhót như thỏ, tiếp cận đỉnh núi của Dung Uyên, phát hiện đỉnh núi này không tầm thường, cao thủ không ít.
Hắn nhoẻn miệng cười: "Vậy cũng không thể cản được ta, tiểu gia ta rời nhà đem theo không biết bao nhiêu bảo bối."
Không một tiếng động lẻn vào, không có khiến cho người khác phát hiện có người ngoài xông vào.
Động tĩnh lần này lớn đến thế, không phải như lần trước.
Lần đó quá lắm chỉ là trong phạm vi của Xích Linh Quốc, lần này là ở trong thất quốc.
Cao thủ ẩn nấp trong thất quốc nhìn về phía Vân Sơn, "Động tĩnh lớn đến vậy, Thái Vân Tông rốt cuộc có được bảo bối tốt gì?"
Cửu thúc đang ở Xích Linh Quốc nhìn về phía thiên không, đáy mắt lóe qua sự nhớ nhung, ông thấp giọng nói: "Tiểu Cửu đột phá ngưng hồn cảnh rồi!"
Sở Tuyền Nguyệt nói: "Đệ Cửu đại nhân, Ca nhi mới rời khỏi không bao lâu, sao có thể nhanh như vậy đột phá ngưng hồn cảnh rồi?"
Cửu thúc nhìn Sở Tuyền Nguyệt nói: "Ta cảm nhận được, là thật đó! Phu nhân cần phải tin tưởng ta."
Ánh mắt nghiêm túc như vậy, khiến cho Sở Tuyền Nguyệt ngẩn ra, cô cười nói: "Ta tin tưởng người, thiên phú của Ca nhi nhà ta vốn dĩ đã cao, cho dù trong thời gian ngắn như vậy đột phá ngưng hồn cảnh, cũng không phải không thể."
"Còn có.." Cửu thúc trầm thấp nói.
"Cái gì?"
"Đừng có gọi ta là Đệ Cửu đại nhân, phu nhân gọi ta A Cửu là được rồi."
Sở Tuyền Nguyệt nói: "Người cũng không phải cứ gọi ta là phu nhân phu nhân sao."
"Điều đó không giống, tiểu Cửu là ngô chủ, người là mẫu thân của cô ấy, ta đương nhiên phải dùng xưng hô tôn kính. Nhưng mà.." Tiểu Cửu là người ông cần phải thủ hộ.
Lực lượng quen thuộc lần này khiến cho huyết mạch của ông sôi trào, khiến cho linh hồn ông rung động, càng khiến cho ông xác định điểm này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.