Chương trước
Chương sau
Sở Cửu Ca đáp: "Tiêu trưởng lão, trước mắt ta cần phải tăng cường tu luyện để vào được nội môn Thái Vân Tông, cho nên sẽ không có quá nhiều thời gian dư dả."
Tiêu trưởng lão cả người không ổn rồi, ông ngẩn ra hỏi: "Ngươi nói lại lần nữa."
"Ta cần phải tu luyện, đẳng cấp linh lực của ta quá thấp rồi."
Nhìn thấy tiểu nha đầu trước mắt một bộ ta rất yêu thích tu luyện, tu luyện giúp cho ta vui vẻ, Tiêu trưởng lão quả thật tức đến nội thương.
"Ngươi đây không phải là hồ nháo sao? Ngươi tuổi còn trẻ thiên phú luyện dược đã tốt như vậy, sau này nhất định sẽ trở thành luyện dược sư cấp bậc cao hơn cả ta. Ngươi ngược lại không để tâm, đây là muốn lãng phí thiên phú tốt như vậy của bản thân sao? Ngươi quả thật là tức chết ta rồi." Tiêu trưởng lão tức điên lên.
Tử Tinh Châu nói: "Mỗi người có chí hướng riêng, Cửu Ca chính là thích tu luyện, ngươi cũng không thể miễn cưỡng cô ấy theo ngươi học luyện dược được!"
"Một người không có chút thiên phú luyện dược như ngươi thì câm miệng cho ta! Ta không muốn nghe ngươi nói chuyện."
Dù sao Tiêu trưởng lão cũng không còn cách nào, ông thuyết phục không được Sở Cửu Ca rồi.
Mục đích chủ yếu của Sở Cửu Ca là tìm kiếm hộp bất tử, ở ngoại môn không thu hoạch được chút manh mối nào, cho nên cô nhất định phải vào được nội môn, chỉ có thể từ chối ý tốt của Tiêu trưởng lão rồi.
Đợi khi Sở Cửu Ca bọn họ đi bàn giao nhiệm vụ, bọn họ hoàn thành nhiệm vụ cấp bậc ma quỷ đó khiến cho mọi người chấn kinh.
Đại trưởng lão kinh ngạc nói: "Sao có thể? Bọn họ vậy mà lại hoàn thành nhiệm vụ, không có bị đuổi ra khỏi Thái Vân Tông, rõ ràng lão gia hỏa đó đã phát hỏa rồi."
"Đại trưởng lão, tông chủ truyền lệnh xuống, lần tuyển chọn đệ tử nội môn kỳ này diễn ra trước thời hạn rồi, bảy ngày sau tiến hành, cho nên chúng ta chỉ có bảy ngày để chuẩn bị mà thôi." Vào lúc này, có người đến truyền tin tức.
"Sao đột nhiện lại diễn ra sớm hơn nhiều như vậy?" Đại trưởng lão có chút bực bội, mấy năm trước khảo hạch tuyển chọn đệ tử nội môn đều diễn ra vào nửa năm sau, lần này tiến hành sớm nhiều như vậy rồi.
"Cái này thì đệ tử cũng không rõ, không biết tông chủ vì sao lại đưa ra quyết định như vậy? Nhưng mà tông chủ nếu đã hạ lệnh, chúng ta chỉ có thể làm theo." Người đó nói.
"Ừm! Ta biết rồi."
Còn có bảy ngày là diễn ra tuyển chọn nội môn, tốc độ như vậy ngược lại khiến cho Sở Cửu Ca rất hài lòng.
Bọn người Tử Tinh Châu cũng rất kích động, Sở Cửu Ca thì ngay trong ngày tin tức được truyền ra liền có người đến khiêu chiến.
"Người mới Sở Cửu Ca, ta Quý Trường Phong muốn khiêu chiến ngươi, ngươi dám ứng chiến hay không?"
Tuyển chọn nội môn sắp sửa diễn ra, rất nhiều người dự định trước khi khảo hạch giảm thiểu một số đối thủ cạnh tranh.

Tử Tinh Châu bọn họ không dám chọc, nhưng mà Sở Cửu Ca một người mới, bọn họ lại không sợ.
Sở Cửu Ca đột phá ngưng thể cảnh cửu trọng chỉ thiếu một bước mà thôi, có người tự mình dâng lên cho cô luyện tập, cô đương nhiên phi thường vui vẻ.
Còn chưa đợi tên hộ hoa sứ giả Nhị Lượng đứng ra, Sở Cửu Ca đã chấp nhận nói: "Được! Khiêu chiến của ngươi, ta tiếp nhận rồi."
Nhị Lượng ngẩn ra, "Tiểu Cửu, loại người này ngươi không cần để ý làm chi, ta giúp ngươi giải quyết là được."
Sở Cửu Ca đáp: "Lập tức sẽ diễn ra tuyển chọn nội môn rồi, trước khi tuyển chọn nội môn diễn ra ta không muốn người ta xem thường, là lúc nên lập uy rồi, bởi vì ta nhất định phải vào được nội môn."
"Sở Cửu Ca, ngươi mới đến Thái Vân Tông được mấy ngày! Vậy mà lại nói ra là muốn vào nội môn." Những người bên cạnh Quý Trường Phong cười đùa nói.
Đáy mắt Tử Tinh Châu lóe qua hàn quang, đám người ngu xuẩn này, còn chưa biết Cửu Ca biếи ŧɦái cỡ nào đâu!
Nhị Lượng ngẩn ra, "Tinh Châu ngươi sao lại không lo lắng cho tiểu Cửu vậy! Ta cũng lo lắng đến tim loạn nhịp rồi, hận không thể bây giờ liền đem cái người họ gà đó (trong tiếng trung họ Quý với từ gà có phát âm như nhau) đánh phế rồi."
Tử Tinh Châu đáp: "Loại người này, Cửu Ca một người đánh mười người cũng không có vấn đề."
Nhị Lượng hai mắt phát sáng nhìn Sở Cửu Ca, "Ngươi là nói, tiểu Cửu rất lợi hại!"
"Đó là đương nhiên!" Tử Tinh Châu tự hào như thể đang nói bản thân mình rất lợi hại vậy.
Thế nhưng trên lôi đài, một ngưng hồn cảnh nhị trọng, một ngưởi chỉ vọn vẻn là ngưng thể cảnh bát trọng, khiến cho Nhị Lượng lòng đang kích động đột nhiên trầm xuống.
"Ngưng thể, bát trọng!"
"Ngưng thể cảnh bát trọng, những người đến từ trại đặc huấn e là ngoại trừ Tử Tinh Châu những người khác thực lực cũng chỉ có như vậy, nữ nhân này thua chắc rồi." Nhìn thấy sự cách biệt thực lực của song phương, mọi người lắc đầu nói.
Thực lực ngưng thể cảnh của Sở Cửu Ca khiến cho Quý Trường Phong tự tin tràn đầy, hắn cao ngạo nói: "Ngươi chỉ là một ngưng thể cảnh mà thôi, thắng ngươi hình như cũng chẳng có nghĩa lý gì, ta nhường ngươi một tay vậy."
Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Lời nói đừng có nói chắc như vậy, nếu không đến lúc thua rồi, thì mất mặt quá rồi, trong lòng ngươi cũng không dễ chịu không phải sao?"
Hắn chế nhạo nói: "Thắng! Đến lúc này rồi mà ngươi còn cho rằng ngươi sẽ thắng, không biết tự lượng sức mình!"
Quý Trường Phong ra tay rồi, đột nhiên hắn cảm thấy trước mắt của mình hoa đi, Sở Cửu Ca biến mất rồi.
Nét cười của Quý Trường Phong cứng lại, tốc độ nhanh quá đi!

Phút chốc, nguy hiểm đến gần!
Đừng nói cái gì mà nhường một tay, nguy hiểm khiến cho người ta nổi cả da gà này hắn nhất định phải toàn lực ứng phó, nếu không tuyệt đối phải cút xuống lôi đài.
Những người xung quanh không mấy ai có thể nhìn rõ thân hình của Sở Cửu Ca, từng người một kinh thán không thôi.
"Thân pháp quá lợi hại! Chẳng trách cô ta có gan tiếp nhận khiêu chiến của Quý Trường Phong."
Sau khi được nhìn thấy Lôi Hình Quyết, Nhị Lượng cười nói: "Tinh Châu, ngươi nói không sai, tiểu Cửu quả thật rất lợi hại, cô ấy thắng chắc rồi! Không hổ là nữ thần của ta, trong lúc chiến đấu cũng đẹp như vậy, thật là mãn nhãn."
Quý Trường Phong một tu linh giả ngưng hồn cảnh, tuyệt đối không cam tâm bị một người ngưng thể cảnh dắt mũi.
Đột nhiên, linh lực của hắn hóa thành một đạo cuồng phong, bá đạo và ngang ngược xông đến hướng Sở Cửu Ca.
Mắt thấy công kích này sẽ rơi vào trên người Sở Cửu Ca, tất cả mọi người khẩn trương nín thở.
Thế nhưng một giây sau, Sở Cửu Ca vậy mà lại vô sự né được rồi.
"Uỳnh uỳnh uỳnh!" Linh kỹ đó đánh hụt, rơi vào trên lôi đài.
Quý Trường Phong nói: "Ta xem ngươi cũng chỉ biết có né tránh, ta lại muốn xem thử ngươi có thể né đến khi nào."
Công kích sắc bén của hắn, từng lần từng lần bị Sở Cửu Ca tránh khỏi, Sở Cửu Ca cũng bắt đầu phản kích rồi.
Vốn dĩ đẳng cấp linh lực đã thấp, khiến cho người ta khó tin chính là, linh kỹ Sở Cửu Ca sử dụng đều là cấp bậc thấp nhất.
"Thân pháp học cái lợi hại như vậy, linh kỹ, cô ta đây là học những thứ linh kỹ gì thế? Linh kỹ yếu nhất ngoại môn chúng ta cũng cao cấp hơn so với cái này!"
"Vẫn chưa kịp học được linh kỹ gì ra hồn ở ngoại môn, lại dám tiếp nhận khiêu chiến của người khác, thật là một nữ nhân không biết bản thân mấy cân mấy lượng."
"Uỳnh!" Một tiếng vang lớn truyền ra.
Linh kỹ cấp bậc rất yếu lại có thể phá được lớp phòng vệ ngưng hồn cảnh của Quý Trường Phong, thậm chí lại còn có thể đối kháng với linh kỹ huyền cấp mà hắn thi triển ra, điều này thật khó tin!
Nhị Lượng ngẩn ra rồi, càng thêm sùng bái đối với Sở Cửu Ca.
"Lão cha nhà ta nói rồi, có thể đem linh kỹ phát huy ra uy lực còn cao hơn cả cấp bậc vốn có của nó, điều đó đại biểu là đem linh kỹ đó tu luyện đến trạng thái hoàn mỹ nhất, mới có thể vượt trội như vậy. Người bình thường rất khó làm được, chỉ có thiên tài thật sự mới có thể làm được việc vượt xa so với người bình thường."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.