Chương trước
Chương sau
"Ta là có tên gọi đó, lập đội lâu như vậy, ngươi ngay cả tên của ta cũng không biết gọi sao?" Sở Cửu Ca nhíu mày nói.
"Đợi ngươi thắng ta rồi nói!" Tử Tinh Châu đáp.
Một đêm càn quét, Sở Cửu Ca bọn họ trở về khách điếm nghỉ ngơi.
Khi các đội khác đến, bọn họ phát hiện đã không thể tìm thấy mục tiêu nào nữa rồi, bọn họ căn bản không nghĩ đến mục tiêu bọn họ tìm được đã bị Sở Cửu ca bọn họ giải quyết rồi.
Sau đó Sở Cửu Ca tập trung họ lại mở một cuộc họp, cô nói: "Ta cảm thấy những thứ lão sư điều tra được không đủ toàn diện. Thiên thạch, thần khí, di tích thần bí, phía sau có lẽ càng nguy hiểm hơn bọn họ tưởng, hành động sau này cần phải cẩn thận hơn chút sẽ tốt hơn."
"Ừm! Chúng tôi rõ rồi." Bọn họ gật đầu nói.
Trong một đêm bị triệt tiêu vô số cứ điểm, tổ chức Thiên thạch thần giáo cũng phẫn nộ rồi.
"Bọn họ nếu như dám đến, vậy thì khiến cho bọn họ vĩnh viễn lưu lại nơi đây, phong tỏa Lương Thành, để cho những người dám đối địch với chúng ta trở thành con mồi của chúng ta đi!"
"Mở ra đại trận!"
Ngày hôm sau Sở Cửu Ca cảm giác không khí ở Lương Thành đã hoàn toàn khác đi, Sở Cửu Ca sử dụng bất tử sinh mệnh chi đồng phát hiện một cổ lực lượng đang khống chế bọn họ.
Sở Cửu ca nói: "Không hay, hướng đến nơi ít người mà chạy!"
Tiêu Man nói: "Lão đại, xảy ra chuyện gì rồi?"
"Bên đó! Bốn người trẻ tuổi đó!" Mấy thân ảnh màu đen đột nhiên xuất hiện, hướng đến bọn họ nhảy đến.
Tiền Vân trầm giọng nói: "Là những người đó, bọn họ phát hiện chúng ta rồi."
Tử Tinh Châu lạnh giọng nói: "Giết đi là xong!"
Những người này đối với bọn họ mà nói không đáng là gì, nhưng mà sau đó xông lên không ít người, càng khủng bố hơn là trong số những người này ẩn giấu hơi thở cường đại.
"Tử Tinh Châu, dừng tay!" Sở Cửu Ca ngăn cản Tử Tinh Châu.
Tử Tinh Châu mày khẽ nhíu, "Ngươi muốn ngăn cản ta? Là sợ bản thân thua sao?"
"Bốn người chúng ta lập đội ra đây, đương nhiên một người không sót trở về, cho nên bây giờ không phải là lúc tham chiến!" Sở Cửu Ca nói với hắn.
"Ta không chết được! Không cần ngươi quản." Tử Tinh Châu rất tự phụ.
"Thật ra ta cũng không muốn quản ngươi sống chết, nhưng mà ta không muốn Tiêu Man và Tiền Vân chết ở đây. Nay ngươi rất rõ thân phận hiện giờ của chúng ta và những người này đã đổi cho nhau rồi, bây giờ bọn họ là thợ săn, mà chúng ta là con mồi! Vẫn là làm thợ săn tốt hơn, ngươi nếu như nghe theo ta, chúng ta có thể lần nữa trở thành thợ săn đi giết bọn họ."
Đáy mắt Tử Tinh Châu lóe qua hàn quang, loại cảm giác làm con mồi của người khác cực kỳ không tốt chút nào, hắn nói: "Ngươi tốt nhất nói được làm được."
"Nếu như ta làm không được, vậy thì sẽ không nói việc này với ngươi." Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.
Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát được nhất cử nhất động của những người ở xung quang gần đây, Sở Cửu Ca chỉ về một con đường phía bên trái nói: "Hướng bên đó đi!"
"Soạt soạt soạt!" Bốn thân ảnh nhảy ra ngoài, Sở Cửu Ca tìm thấy bốn vị trí để bọn họ mai phục.
"Động thủ!"
Ngay khi kẻ địch lại gần đến một khoảng cách nhất định, Sở Cửu Ca huơ tay, bọn họ tự mình khóa chặt mục tiêu của mình mà ra tay.
"Phụt!" Bọn họ ra tay nhanh và chuẩn, sau đó biến mất tại chỗ.
"Người của thành trì này rất không bình thường!" Tiền Vân nói.
"Bọn họ đều bị khống chế rồi, cư dân của Lương Thành này có lẽ đều bị thiên thạch đó ảnh hưởng rồi, mà không bị ảnh hưởng có lẽ chỉ có người ngoài mới đến mà thôi. Lần trước bọn họ bị động bị đánh, lần này bọn họ bắt đầu chủ động phản kích rồi." Sở Cửu Ca nói.
Vậy mà lại có một loại lực lượng có thể khống chế người của cả thành, bọn họ chỉ cảm thấy da gà nổi hết cả lên.
Nhiệm vụ lần này y như dự liệu của lão đại, không đơn giản mà!
Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta phát hiện sớm, bây giờ rắn đã ra khỏi hang, không cần chúng ta đi tìm, chúng ta liền có thể săn được càng nhiều mục tiêu hơn."
"Đi! Sau đây nghe ta chỉ huy."
Tiêu Man và Tiền Vân rất tin tưởng Sở Cửu Ca, mọi thứ đều nghe theo mệnh lệnh của cô mà làm.
Tử Tinh Châu cực kỳ bất mãn với Sở Cửu Ca, nhưng mà không thể không nói an bài của cô thật sự là tốt nhất.
Tử Tinh Châu hiếu kỳ nói: "Nữ nhân, ngươi rốt cuộc làm sao phát hiện hành động xung quanh của kẻ địch, làm sao biết được kẻ địch khi nào ra tay?"
Sở Cửu Ca nhàn nhạt nhìn hắn nói: "Ta vì sao phải nói với ngươi? Tự mình đoán đi!"
Sắc mặt Tử Tinh Châu khẽ trầm xuống, thật là một nữ nhân một chút đáng yêu cũng chẳng có.
Sở Cửu Ca bọn họ rất dễ dàng săn bắt con mồi, những người khác đến từ trại đặc huấn lại không được nhẹ nhàng như vậy, bọn họ trở thành con mồi của kẻ địch.
Bọn họ tuy rằng có thể giết đi mấy kẻ địch có được một số điểm số, nhưng mà nhân số của kẻ địch quá nhiều, một khi bị vây công, liền lâm vào thế nguy hiểm.
Ở Lương Thành này bị công kích phân thành ba loại người, thứ nhất là một số người ngoài đi ngang Lương Thành, thứ hai là người của trại đặc huấn, còn có một loại là..
Tử Tinh Châu nói: "Những người này, là đệ tử ngoại môn của Thái Vân Tông. E là Thái Vân Tông cũng tuyên bố một số nhiệm vụ rồi."
Thực lực của những đệ tử Thái Vân Tông này không yếu, người dưới ngưng hồn cảnh bọn họ cũng lười động thủ, mục tiêu của bọn họ là người từ ngưng hồn cảnh trở lên.
Sở Cửu Ca nói: "Bọn họ chắc là cũng nhận được nhiệm vụ, nhưng mà nhiệm vụ nhận được với chúng ta có chút không giống mà thôi, cấp bậc không giống nhau."
Không xa, một thanh niên mặc trường bào màu trằng của đệ tử Thái Vân Tông nói: "Sư huynh, bách tính của Lương Thành này không bình thường. Những người này giết cũng giết không hết mà đối phó chúng ta, tình huống của nhiệm vụ và tình huống tuyên bố hoàn toàn không giống, chúng ta có cần truyền tin tức về tông môn không?"
"Tuy là nói không giống nhau, nhưng mà những tên rác rưởi này cũng không mạnh! Nếu như chúng ta có thể độc lập hoàn thành vượt xa mục tiêu, giải thưởng nhất định càng phong phú! Chúng ta cũng không phải không thể giải quyết, không cần truyền tin tức về tông môn." Một sư huynh dẫn đầu nói.
"Vậy được, vậy chúng ta đều nghe theo sư huynh an bài." Bọn họ gật đầu nói.
Tâm tình của Tử Tinh Châu rất không tốt, những gia hỏa điểm cao vậy mà lại bị bọn đệ tử Thái Vân Tông giành mất, hắn phải thế nào mới có thể kéo giãn khoảng cách điểm số của hắn với Sở Cửu Ca.
Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Ta có một kế hoạch, không biết các ngươi có đáp ứng hay không?"
"Cái gì?"
"Những gia hỏa đó nhất định sẽ giết đến đại bản doanh của Thiên thạch thần giáo đó, chúng ta ở phía sau vớt điểm số, sau đó đợi bọn họ với người của Thiên thạch thần giáo đánh đến lưỡng bại câu thương, chúng ta lại ra tay." Sở Cửu Ca nói.
Tử Tinh Châu nói: "Thật phiền phức, nữ nhân như ngươi rất giảo hoạt."
"Ngươi không hài lòng thì xông vào đó đi! Theo suy đoán của ta thực lực ngươi cao nhất là ngưng hồn cảnh tam trọng, ngươi nghĩ ngươi có bao nhiều phần chắc chắn, nếu không nắm chắc phần thắng mà không nói đến chiến lược ngươi chết ở đây thì rất thảm rồi. Ngươi chết rồi ta cũng lười quản, đáng tiếc ta bị mất đi một nữ nỗ như hoa như ngọc." Bên trong âm thanh của Sở Cửu Ca mang theo sự tiếc nuối.
Mặt của Tử Tinh Châu muốn đen lại rồi, "Nữ nhân, ngươi ngậm miệng lại cho ta! Ngươi muốn chết sao?"
Hai người vẫn luôn đối đầu nhau, một lời không vừa lòng liền muốn ra tay đánh nhau.
May thay bây giờ là ở trận doanh của kẻ địch, nếu không Tiền Vân thật sự sợ bọn họ đánh đến không chết không thôi.
Tiêu Man có chút nghi hoặc nói: "Lão đại ngươi nói Tử Tinh Châu có thực lực ngưng hồn cảnh tam trọng, vậy hắn vì sao không vào được Thái Vân Tông? Có thực lực như vậy trăm phần trăm vào được Thái Vân Tông mới đúng chứ?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.