Tiền Vân và Tiêu Man căn bản không cách nào khống chế thân thể của mình, đầu gối của họ khẽ cong xuống.
Lúc này Sở Cửu Ca nói: "Rất xin lỗi, ta không tin thần, đương nhiên cũng sẽ không quỳ trước thần."
Âm thanh thanh thoát của thiếu nữ truyền ra khiến cho Tiền Vân và Tiêu Man lấy lại được thần trí, hai người bọn họ ngẩn ra.
Bọn họ thấp giọng thì thào, "Vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy? Ta sao đột nhiên đầu óc trống rỗng."
"Sao có thể?" Những người này vốn cho rằng có thể khống chế bốn người trẻ tuổi này, khiến cho bọn họ nghe sai khiến, nhưng lại không ngờ đến lại có kết quả như vậy.
"Bắt lại bọn họ! Bọn họ có vấn đề, tuyệt đối không thể để cho bọn họ rời khỏi đây."
Bọn họ chuẩn bị động thủ với Sở Cửu Ca, thế nhưng Tử Tinh Châu lại nhanh hơn một bước.
"Rắc! Rắc!" Tử Tinh Châu một chút cũng không lưu tình vặn gãy cổ của một người, tiếp đến là công kích mục tiêu tiếp theo.
"Binh binh binh!"
"Một đám phế vật!" Đối với thực lực của bọn họ Tử Tinh Châu cực kỳ bất mãn.
Phải biết những người này thực lực chỉ là dưới ngưng thể cảnh thất trọng mà thôi, giết một người cũng chỉ có một điểm mà thôi.
Tử Tinh Châu đang giết người, mà Sở Cửu Ca lấy ra một loại độc phấn cho bọn Tiêu Man và Tiền Vân ngửi.
Cô hỏi: "Hồi phục thế nào? Nếu đã hồi phục rồi, liền có thể động thủ giết địch rồi."
"Không việc gì rồi!" Tiền Vân và Tiêu Man gật đầu nói.
Vẫn là quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776529/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.